giakylau Tại 4-2-2012 18:37:08

tả về tình thầy trò

Ngày mưa đầu tháng 11 này là 1 ngày khó quên nhất tháng của tôi –đó là cái ngày cái kí ức tưởng như đã lãng quên thì nó lại trở về - cái kí liên quan đến tình bạn ở cái tuổi học trò ngu ngơ , khờ dại mà tôi đã và đang nếm trải !!!>’’’<
Ngày 3-11 cái ngày mưa khó quên đó là ngày tôi quyết định dọn dẹp phòng để đón 1 mùa đông mới , sau khi tôi thu dọn 1 hồi lâu thì tôi trạm mắt tới 1 cái hộp được dính chặt băng dính dường như toi hok có ấn tượng với nó. Tôi mở ra xem và thế rùi đột nhiên trong tim có cảm giác lạ thường , cái kí ức đã đi vào quên lãng đã tràn về sau hơn 1 tháng cái ngày định mệnh , cái ngày mà tôi đã cắt đứt đi cái tình bạn suốt 9 năm trời với nhỏ bạn thân. Trong hộp cũng chẳng có gì nhiều nhặn hết chỉ có: gấu bông(2 con), thư , tranh, ảnh , sách và 1 tờ giấy có dòng chữ nguệch ngoạc của tôi ghi: “kỉ vật tình bạn suốt 9 năm trời của tôi với (nó)”.
Mọi chuyện như vầy nè:
Tôi và “nó” chơi rất rất thân với nhau suốt 9 năm trời cho đến cái ngày 28/9/2009 vừa qua. Tôi có nhiu khi tự hỏi mình “tại sao từ hồi nhỏ đã chơi với “nó” rùi , và cũng muốn có cái cỗ máy thời gian của đôrêmon để quay lại quá khứ coi lại cái tình bạn của tôi với “nó” nảy nở từ bao giờ , và tại sao tôi chọn chơi với “nó” trong khi còn nhiu bạn khác.
“Nó” với tôi đã có chung biết bao nhiêu kỉ niệm vui có , buồn cũng nhiu , thiệt sự tôi hok biết viết gì để tả lại cái tình bạn đó nữa , 1 số kỉ niệm đã bị lãng quên , chỉ còn lại 1 số trong những năm gần đây thui àh!!!
Tôi và nó có chung 1 số sở thích nho nhỏ thui : đọc truyện, đọc báo hoa, còn ì nữa hok nhỉ??? một đấu (?) to đùng đang đặt ra trong tui , lục tìm trí nhớ dường như là hết rùi àh!
Ngoài những cái đó ra giữa tôi và “nó” có nhìu thứ khác nhau tới kì lạ : “nó thik , yêu đọng vật (mèo)><tôi thì hok có cảm tình vs chúng lắm,
“Nó” thích DBSK>< tôi thì hok có thông tin hay hok hề thik nhóm đó ,
“nó” luôn khép kín , thần bí , khó hiểu>< tôi chuyện gì gì cũng pô pô hết trơn àh !
Và còn nhìu nhìu nữa nhưng viết ra hok tiện………………..
“nó” có 1 gia đình giàu có ( nhà lầu , xe hơi) hơn nhà tôi nhiu , nhà tui nói nghèo thì hok đúng nhưng giàu thì cũng hok , gia đình tôi chỉ thuộc vào hạng khá giả 1 xíu thui, nhưng hok vì thế mà tui hok chơi vs “nó” tôi chơi thân vs nó cực.
“nó” cái gì cũng giỏi hơn tôi hết àh, nó mê truyện cực nên nó có cặp kính dày hơn 5,5 lận.
Mọi kỉ niệm giữa tôi và “nó” trôi theo dòng thời gian và đi vào quên lãng nếu như hôm nay tôi hok dọn nhà……….
giờ đây cái cảm giác khó tả cúng với tiếng khóc khi đang đọc lá thư nó vit để trả lời cái bức thư đoạn tuyệt tình bạn của tôi vs “nó” ( do tôi viết) thì mọi kí ức sẽ hok tràn về .
“Nó” giúp tôi biết bao nhiu điều mới mà tôi hok bit như dạy tôi cách vô mạng, chát, học ……………..

Có lẽ khi đọc tới dòng này hẳn ai cũng muốn hỏi tôi cái lí do tại sao lại quên đi với tình bạn đó hay hok chơi với “nó” nữa - giống như nhiu người hỏi tôi , thì tôi chỉ có thể trả lời giống như bao câu trả lời trước đây rằng : tôi cảm giác có 1 khoảng cách khó tả mà chỉ có tôi nhận thấy từ hồi “nó” đi học ở Đông Phú , nhà “nó” có computer , chuyện nó làm tôi buồn , chuyện nó quên ngày sinh của tui,cái chuyện mà “nó” kể đều phóng đại quá mức , vì gia đình “nó”, vì “nó” và vì cả chính tôi đã bắt đầu thay đổi suy nghĩ ở lứa tuổi này thì đứa con gái khờ khạo yếu đuối như tôi sẽ rất nhạy cảm vs mọi chuyện dù là nhỏ nhặt thì cũng có những suy nghĩ theo 2 hướng khác nhau. Có hàng trăm , nghìn lí do mà chỉ có cái lúc tôi vit thư cho “nó” để cắt đứt quan hệ , lúc cô độc 1 mình giữa màn đêm lạnh lẽo ( 1h a.m 28/9/2009) là đầy đủ nhất , lí do đó là động lực thúc đẩy tôi đi đến cái quyết định đó .
Thật sự thì tôi đã quên nó- tình bạn 1 cah dễ dànảntong vòng hơn 1 tháng qua , mà tôi còn cảm thấy vui vẻ và khác lạ ! tôi đã quên = những suy nghĩ ích kỉ , những thú vui mà tôi thik, những buổi học thêm, những buổi học chính , những bài nhạc……..
Thật ra lúc đầu ( 3 ngày đầu) tôi đã rất buồn chỉ khóc , và nói vu vơ thui àh mong mình trở nên băng giá như băng ở bắc cực …….
Nhưng giờ đây khi đọc lại những dòng chữ của “ nó” làm cho tôi thấy hụt hẫng đâu đớn , và rùi lại khóc . Nó viết rằng tôi có rất nhiu ưu điểm , ưu điểm ak? Nghe có vẻ nực cười tôi chẳng có 1 tí tẹo nào là tốt đẹp cả , nhược điểm thì đầy rẫy ưu điểm mò mãi chẳng thấy vậy mà nó vit: “ cậu lun là chik cậu … cậu hok jống ai cả, hok pải là 1 hot girl , hok giỏi giang cho lắm nhưng tớ luôn ngưỡng mộ cậu cậu có bit hok?cậu luôn ngẩng cao đầu , mạnh mẽ , khéo léo, nói chuyện có duyên…….ngay cả cậu có lẽ cũng chưa bao h nhận thấy rằng ưu điểm của mình nhiu như thế nào đâu?”
“NÓ” tán tụng tôi => tôi hok thik, bởi tôi đau có vậy . cực đáng ghét là khác .
ÀH QUÊN CÓ MỘT CÁI LÍ DO ĐƯỢC ĐẶT LÊN HÀNG ĐẦU ĐỂ TÔI THỰC SỰ CÓ CAN ĐẢM ĐỂ NGHỈ CHƠI VỚI “NÓ” LÀ TÔI CHẲNG HỈU GÌ VỀ NÓ CẢ !!!
Tôi lun lun pô pô mọi chuyện của mình dù lớn nhỏ cho “nó” biết nhưng nó thì luôn câm lặng đến khó hiu và phát bực lên được , tôi đã cố gắng đứng ở vị trí

phuonghoang92 Tại 5-2-2012 09:56:33

Xin chào bạn!
Bài viết của bạn Hay lắm!
Tuy nhiên mình có một số điều muốn nói"
Thứ nhất mong bạn đổi lại tên bài viết!
Thứ hai nếu có thể thì hãy sửa những lỗi chính tả của bài viết! Nếu bạn không thể thì chúng tôi có thể giúp bạn.
Thứ ba mình cảm nhận rằng đây giường như là Nỗi lòng của tác giả - và nếu như chúng tôi có thể tư vấn hay giúp được gì về tâm lí cho bạn thì thật tốt. Truongmo.com xin đảm bảo về mức độ bảo mật những chuyện riêng tư của thành viên!
Thân!
trang: [1]
Phiên bản đầy đủ: tả về tình thầy trò