Phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long
PHÂN TÍCH TRUYỆN NGẮN LẶNG LẼ SA PA CỦA NGUYỄN THÀNH LONGPHÂN TÍCH TRUYỆN NGẮN LẶNG LẼ SA PA - LẶNG LẼ SA PA
Đề bài: Phân tích truyện ngắn Lặng lẽ SaPa của nhà văn Nguyễn Thành Long.
Bài làm
Nguyễn Thanh Long là một cây bút truyện ngắn nhưng vẻ đẹp nghệ thuậtkhông nằm ở những phát hiện sắc sảo - táo bạo xung đột mạnh mẽ mànghiêng về tạo dựng chất thơ nhẹ nhàng trong trẻo lặng thầm, kín đáonhưng vẫn có sức ngân vang sâu rộng lâu bền. Lặng lẽ Sa Pa tiêu biểu chophong cách dó của Nguyễn Thành Long. Truyện ra đời sau một chuyến đithực tế kiểm nghiệm. Nguyễn Thành Long đã giới thiệu với chúng ta mộtvùng đất lặng thầm nhưng ở đó vẫn có những con người đang ngày đêm làmviệc cống hiến quên mình cho quê hương đất nước.
"Lặng lẽ Sa Pa" khi mới đọc cái tên ta có cảm giác Nguyễn Thành Longđang viết về một nơi yên ắng, lạnh giá, hiu hắt hoặc nghĩ về một vùngđất nghỉ ngơi tham quan du lịch nhiều hơn. Nhưng điều kì diệu và bất ngờlà trong cái lặng lẽ của Sa Pa vẫn vang lên những nhịp sống sôi độngtrong sáng, tuổi trẻ, vẫn lung linh những sắc màu và lan toả ấm áp lòngngười. Nơi ấy đang bừng dậy sức sống của những con người, những tấm lòngđang sống, cống hiến làm việc âm thầm lặng lẽ cho quê hương đất nước.Đó là những con người sống đẹp, có ích cho đời, có lý tưởng ước mơ, niềmtin yêu vững bền vào nghề nghiệp, kiến thức, trình độ, khoa học mà nhânvật anh thanh niên là hiện thân vẻ đẹp đó.
Nhân vật anh thanh niên, ở tuổi đời hai mươi bảyvừa rời phồn hoa, đô thị đông đúc, anh lên công tác ở đỉnh núi Yên Sơn(Sa Pa) ở độ cao hai nhìn sáu trăm mét, quanh năm mây mù tuyết phủ, suốtngày làm bạn với núi đá rừng cây. Cái yên ắng, yên lặng tĩnh mịch đếnghê sợ để khiến cho người ta thoái thác nhiệm vụ rời bỏ vị trí nhưngtheo tiếng gọi nghề nghiệp và tình yêu cuộc sống, công việc, anh đã tựnguyện gắn bó mình với nghề nghiệp khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Côngviệc là như vậy nhưng điều kiện làm việc là ngoài trời, kỹ thuật máy móclại thiếu thốn đơn giản, thô sơ. Cả ngày nắng cũng như ngày mưa hay lúcgiá rét lạnh buốt xương, anh vẫn phải lên “ốp” đúng giờ, ghi chép đầyđủ chính xác để bảo vệ cơ quan cấp bộ.
Thế nhưng tất cả những sự vất vả, khó nhọc, thiếuthốn với anh nào có kể gì, thấm tháp gì đâu so vói sự lạnh lẽo buồn côđơn đến “thèm người”. Ở chốn rừng sâu hoang vu vắng lặng, anh chỉ biếtlàm bạn với chim kêu vượn hót. Xuất phát từ lòng yêu nghề, tinh thầntrách nhiệm tự giác, ý thức được nhiệm vụ của tuổi trẻ: “Đâu cần thanhniên có, đâu khó có thanh niên”. Ở anh còn có một tấm lòng nhiệt tìnhsay mê nghề nghiệp, nghiên cứu, sáng tạo và luôn tìm thấy niềm vui từcông việc. Anh từng tâm sự: “khi ta làm việc, ta với công việc là đôi”.
Ngoài là người có học thức, có trình độ, anhthanh niên lại còn có một tâm hồn trong sáng, cao đẹp, yêu đời, yêu cuộcsống, yêu nơi mình gắn bó, làm việc bằng cách tự tạo ra niềm vui từcông việc hiện thực - đẩy lùi buồn tẻ cô đơn như đọc sáng – nghiên cứu -trồng rau - trồng hoa, nuôi gà, cải thiện cuộc sống. “Thèm người” anhthanh niên tìm cách gặp người, gặp bạn để trao đổi, trò chuyện thân mậtvà cởi mở, luôn quan tâm chu đáo đến người khác. Anh tự tạo ra một cuộcsống ngăn nắp, khoa học, một thói quen chủ động trong mọi tình huống vàcông việc. Trong giao tiếp ở anh thanh niên toát lên một phong cách, mộtvẻ đẹp trong phong cách lời ăn tiếng nói khiêm tốn, vui vẻ, chân tình,lịch sự luôn biết sống vì mọi người.
Có thể nói ở anh thanh niên mang một vẻ đẹp trongsáng của người thanh niên thời đại mang trong mình những hiểu biết vềtri thức, sống tận tuỵ, yêu nghề, yêu đời, hiểu được việc làm và chỗđứng của mình từ đó mà hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Ở anh còntoả sáng và sưởi ấm cho bao tâm hồn khác dẫu chỉ một lần gặp gỡ ngắnngủi cho những người đến Sa Pa.
Qua lời kể của anh thanh niên, ông kỹ sư nôngnghiệp ở vườn ươm su hào và ông kĩ sư nghiên cứu bản đồ chống sét đều lànhững người sống lặng thầm trên mảnh đất Sa Pa mà lao động cần mẫn, saymê, quên mình vì mục đích chung của mọi người. Họ đang làm nên cái“lặng lẽ” mà ngân vang sôi động ở Sa Pa.
Bác lái xe trong vai người dẫn truyện là điểmdừng cho mọi cuộc gặp gỡ, tình cảm nảy sinh tốt đẹp trong cuộc gặp gỡđặc biệt là trong 30 phút ngắn ngủi giữa ông họa sĩ và cô kỹ sư đã đểlại trong tình cảm những con người đối với Sa Pa là một kỉ niệm tốt đẹp.Bác là người am hiểu anh thanh niên hơn ai về cuộc sống, sinh hoạt củaanh và chính bác đã tạo ra cho anh thanh niên những niềm vui về tinhthần, đẩy lùi sự cô đơn, buồn vắng. Ông họa sĩ là nhân vật hoá thân củanhà văn, người xem đây là một chuyến đi may mắn trong cuộc đời nghệthuật của mình. Còn đối với cô kĩ sư trẻ, cô đã phát hiện ra nhiều điềumới mẻ trong chuyến đi đầu đời giúp cô nhận thức về tình yêu nghề nghiệpcuộc sống vững tin hơn trong sự lựa chọn của mình. Người ta gọi đây lànhững tâm hồn đồng điệu đến với Sa Pa.
Truyện có một tuyến nhân vật, không có biến cốxung đột kịch tính. Các nhân vật đều dưới những cái tên chung, có cuộcsống và công việc khác nhau khiến mọi người sa vào đó đều có bóng dángcông việc của mình. Ngôn ngữ giàu nhạc điệu, giàu chất thơ mượt mà như ýnghĩa nhan đề của chính câu chuyện. Truyện ngắn như một bức tranh lunglinh kì ảo đằm thắm, ấm ấp tình người sâu lắng trong từng bức tranhthiên nhiên.
“Lặng lẽ Sa Pa” viết về con người bình thường,nhịp sống bình thường. Nhưng phía sau nhịp sống bình thường ấy là nhữngâm vang âm sắc cuộc đời. Nguyễn Thành Long đã góp một tiếng nói nhỏ nhẹđể ngợi ca cuộc sống và tái hiện một cách đầy đủ những vẻ đẹp của conngười, có năng lực trình độ, nhiệt thành và hăng say cách mạng trên mặttrận xây dựng chủ nghĩa xã hội.
trang:
[1]