Tả về quê hương
''Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê hương qua từng trang sách nhỏ''
Quê hương tôi là nơi để lại những kỉ niệm đầu tiên trong cuộc đời tôi, là nơi để lại trong tôi những cảm xúc khó tả.
Tôi cất tiếng khóc đầu tiên trên cái mảnh đất này-cái mảnh đất mà ông bà cha mẹ tôi đã sống ở đó,lao động sản xuất.Nơi đây mỗi con người,mỗi gốc cây,....đã quá trở nên quen thuộc.quê hương tôi -một vùng đất trù phú,cảnh vật thanh bình,hùng vĩ,...Những dãy núi cao,in mình trên nền trời xanh biếc.Quê tôi có những cánh đồng lùa thẳng cánh cò bay,có những đồng cỏ xanh mướt,có lũy tre già,...Mỗi buổi chiều về,tụi nhỏ lại tập trung tại cái bãi đất trống ấy,khi thì đá banh,khi thi thả diều,...tóm lại là đủ mọi trò.Ngồi nhìn mà lòng tôi lâng lâng bao cảm xúc.tôi nhớ về cái tuổi thơ ấy,sao mà đẹp thế vậy.cái tuổi thơ cứ chiều đến là đi thả diều,đi chơi buôn bán,...càng nghĩ càng thấy yêu quê hương.
Mỗi người chỉ có một quê hương.Với tôi,cho dù có đi xa nhà hàn vạn cây số,dù thời gian có trôi qua như thế nào,tôi cũng sẽ không bao giờ quên đi nơi chôn nhau cắt rốn của mình.Tôi yêu quê hương tôi,mãi mãi.
Trước giờ ra chơi sân trường êm đềm tĩnh lặng , chỉ có tiếng thầy cô giảng bài và tiếng
trống chuyển tiết…Bỗng một hồi trống dài vang lên tùng! tùng! tùng! báo hiệu giờ ra
chơi đã đến .
Từ các lớp học các bạn ùa ra sân như đàn ong vỡ tổ không khí tĩnh lặng của sân trường
giờ đây đã được thay thế bằng tiếng cườ, tiếng gọi nhau rộn rã của các bạn học sinh.
Như thường lệ các bạn nhanh chóng xếp thành hàng ngũ ngay ngắn để tập thể dục giữa
giờ,từng động tác được các bạn tập đều đặn theo tiếng trống bên cạnh đó có một số
bạn đùa giỡn bị thầy bắt phạt , động tác cuối cùng kết thúc cùng với khẩu hiệu vang lên
một cách giòn giã “ khỏe ! khỏe!khỏe!” .Bây giờ các bạn học sinh với những chiếc áo
trắng và khăn quàng đỏ trên vai đã tung tăng khắp sân trường, những trò chơi như đá
cầu, nhảy dây, bắn bi,….được các bạn nhanh chóng tổ chức và tham gia rất vui vẻ, tiếng
reo hò cổ vũ làm náo động cả sân trường.Những quầy bán bánh kẹo đầy nghẹt các bạn
học sinh. Nhưng bên cạnh những họat động náo nhiệt ấy cũng có những nhóm 5,3
ngườI tụ nhau ở hành lang của lớp trao đổI nhau về việc học tập và tranh thủ ôn bài.
thời tiết hanh hanh, vừa khô vừa nóng nên bạn nào đôi má cũng ửng đỏ.
Những cây dầu bóng với dáng khỏe khoắn thân trên gồ ghề , cao khoảng 5-6 mét cành
mọc vòng làm cho những tán cây xòe ra trông như cây dù ,cành lá sum xuê. Thỉnh
thoảng những cơn gió kẽ bay qua làm lay động những cành cây dầu bóng, chiếc lá bàn
màu đỏ đan chao lượng trong không trung rồI từ từ rơi xuống đất , trải một tấm thảm
màu đỏ dưới gốc cây. Nơi mà các bạn tụm ba tụm bảy nói chuyện , cườI đùa . Xa xa từ
những cánh cửa sổ có những bạn đang tựa cửa nhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên bên
ngoài .Cả một hoạt cảnh tuyệt vờI đang diễn ra trước mắt. Một hồi trống dài vang lên
" Tùng ! tùng! tùng!" báo hiệu giờ ra chơi đã kết thúc, xa xa các bạn nhanh chân chạy
về lớp để xếp hàng vào lớp , sau đó bài “ Tiếng ve gọi hè ” được các bạn cất cao tiếng
hát. Bỗng nhiên tâm hồn em dâng lên niềm vui xúc động khôn tả. Sân trường trở lại yên
tĩnh như trước đây không hề có không khí nhộn nhịp sôi nổI nửa, mà chỉ còn lại tiếng ru
của gió , tiếng hót của chim trên cành cây.và rồi một âm thanh vang lên “Tùng!” báo
hiệu cho một tiết học mớI đầy phấn khởi.
Ảnh này đã được định lại kích cỡ. Bấm vào thanh này để xem ảnh gốc. Ảnh gốc có độ phân giải 800x600.
Giờ ra chơi đi qua , tuy ngắn ngủi nhưng nó giúp chúng ta giải tỏa được mệt mỏi ở những
tiết học đầu , đồng thời làm cho tinh thần sảng khoái hưng phấn hơn để tiếp thu tốt
hơn những bài học mới ở các tiết học sau.
Như ông bà ta có câu :
Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ
Chơi không học mất cả tương lai.
Quả thật giờ chơi giữa buổI học là một trận mưa rào giữa ngày hè nắ ko co kinh nhiem:P
o dany it nguoi ghe ha
trang:
[1]