Đăng ký Đăng nhập
Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam Trang chủ

Danthanh_2401Blog của https://truongmo.com/?2883 [Ưa thích] [Copy] [Chia sẻ] [RSS]

Blog

2012-10-08

Có 87 lần đọc8-10-2012 11:21

Một ngày đầu đông, lạnh ơi là lạnh!!!

Nó đeo head-phone, mặc chiếc áo khoác mỏng, đạp xe dạo quanh phố. Đông đến rồi! Ngoài đường, ai cũng mặc áo lông, áo khoác, áo phao dày, trừ nó. Ừ thì lạnh thật đấy, nhưng nó cứ mặc phong phanh như thế mới lạ. Để cảm nhận cái lạnh tê tái đang thấm vào da. Để cảm nhận cái buốt thấu tim. Ủ tay trái vào túi áo, nó khẽ ngân nga giai điệu đang chảy vào tai. Kì lạ thật! Giờ này, ai cũng nằm nhà ngủ, hoặc lẩm bẩm cái gì đó về bài Cụm Danh Từ, còn nó lại dạo lướt đi lang thang thế này. Cảm giác thích lắm! Tự dưng lại nhớ đến kỉ niệm mùa đông năm trước. Có chút buồn... Cũng có chút tiếc nuối... Và ân hận...

Đi đến góc phố yên tĩnh, chợt nghe thấy âm thanh gì đó, nó rút một bên head-phone ra, lắng tai nghe. Sekai Ni Hitotsu Dake No Hana. Nhạc Nhật. Nhớ nước Nhật, lại chợt nghĩ đến một người. Một chàng trai 14t, hiền lành, yêu truyện tranh Nhật, yêu vẽ. Nó thích truyện Hàn, loại truyện tranh đẹp, nội dung ngọt ngào, và tên nhân vật ấn tượng. Nó cũng hơi thích truyện Nhật, nhưng chủ yếu chỉ có Detective Conan và Doraemon, còn đâu nó mù tịt truyện Nhật. Cãi nhau suốt ngày đấy, giận suốt, mà giờ không một câu nói chuyện nữa lại thấy nhớ... Kì cục...

Mùa đông đang thế chỗ thu. Nó yêu thu, yêu lạ lùng. Yêu buổi chiều nhấm nháp capuchino, nghiền ngẫm quyển sách dày cộp. Yêu buổi sáng se se lạnh, ngồi cả tiếng trước laptop để đọc lại từng blog cũ. Mùa thu qua mau thật. Nhớ ngày nào còn gõ gõ lục cục bàn phím, viết bài cho mùa thu, nhân tiện lấy bài đó dự thi chủ đề "Khoảnh Khắc Giao Mùa". Blog nhắng nhít kinh khủng. Nhạc nền đáng yêu, ấm. Vậy mà, bây giờ, mùa thu nhường chỗ cho cơn gió lạnh kéo đông về. Đêm dài lê thê, ngồi ngoài hiên tưởng chừng mình bị gió cuốn đi, tan vào màn đêm tĩnh mịch. Cành cây trơ trụi lá, thương thương lạ...

Giờ mới thấy, cành hoa xuyến chi ven đường có sức sống tốt thật. Hè, rồi thu, rồi đông, vẫn thấy nó đứng đó, rung rinh, rung rinh. Cánh hoa trắng, nhỏ xíu. Nhụy vàng, lay lay, cố giữ cho từng cánh hoa không bị gió thổi bay. Mùi hoa sữa ngạt ngào phố. Gió đưa cái hương hoa nồng nàn ấy bay đi đến từng nhà, từng nhà, khiến vào đâu cũng tràn đầy vị đầu đông. Ngoài đường, người đi lại vẫn tấp nập. Cái lạnh vẫn chưa đánh bật được cuộc sống diễn ra như thường ngày . Tự dưng lại thấy ai đó. Không biết bây giờ, bạn mặc có đủ ấm không?. Biết đâu, hơi ấm là từ trái tim của một người...Sẽ hạnh phúc nếu như ai đó biết rằng ''Tôi nhớ bạn rất nhiều''

 Giờ, cần  lắm, cần biết mấy cái hơi ấm gia đình, hơi ấm xua đi mùa đông lạnh. Trái tim đập bồi hồi, thổn thức. Gia đình nó rất hòa thuận, yêu thương nhau. Đôi khi, có ngày tất cả mọi người ở nhà, làm món chả nem, hoặc đơn giản là giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn. Ngày như thế hiếm hoi lắm! Bố đi làm đến đêm mới về, nó thì đi học thêm, gần như hai bố con đi cả ngày cả đêm. Chỉ còn mỗi  mẹ ở nhà. Nó thèm lắm, phút giây ấm áp tỏa ra từ trái tim bố, mẹ, nó và đứa em. Nhưng sẽ có ngày như thế, nhỉ! Vì cả nhà yêu thương nhau, và đông là mùa gắn kết mà!

***

Ẩn trong lòng đất, trong lòng mọi người, một hạt mầm đang giấu sâu chờ đến mùa xuân sẽ nảy mầm. Hạt mầm yêu thương. Hạt mầm ấm áp. Nhưng có lẽ, cũng chả cần đợi đến xuân, mà chỉ cần mỗi người có chút yêu thương, mở lòng ra một chút, thì hạt mầm ấy sẽ lớn nhanh thôi. Nó - con nhóc tinh nghịch, đang chờ đợi, chờ đợi chút ấm áp giữa mùa đông buốt giá...

Lạnh lắm!!!

Đông à...

Cherry cần..

Chút ấm...

Nhiều lắm!!!



Chuồn lẹ

Trứng thối

Tặng hoa

Bắt tay

Sét đánh

Bình luận (0 bình luận)

facelist

Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận Đăng nhập | Đăng ký

GMT+7, 8-4-2025 15:45

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Lên trên