Đăng ký Đăng nhập
Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam Trang chủ

Danthanh_2401Blog của https://truongmo.com/?2883 [Ưa thích] [Copy] [Chia sẻ] [RSS]

Blog

2012-10-23

Độ hot 2Có 105 lần đọc23-10-2012 12:00

Có những kí ức, buồn, mà lại rất khó quên... 

Cảm xúc trong tôi khô khốc, nhạt nhòa đến mức tôi chẳng thể gọi tên nó như thế nào. Chỉ biết đó là nỗi nhớ. Ngoài khung cửa sổ, những nhịp bước đều đặn trên thảm lá vàng, vang lên tiếng vỡ lạo xạo. Bất giác, trong một khoảnh khắc, tôi tưởng như tim mình đang vỡ. Xót xa. Từ bao giờ ấy nhỉ, em biến mất, nhanh như lúc em đến, khiến tôi giật mình, ngỡ ngàng, mà chẳng biết phải nói gì để níu em lại. Mỗi khi em bước qua, tôi chỉ muốn đưa tay nắm lấy bàn tay mềm mại mà yếu đuối ấy, hoặc chăng chỉ đơn giản là gọi tên em, để em ngoảnh lại, nhìn tôi như cái ngày cũ. Nhưng tôi không thể làm thế. Vì, tận sâu trong tim, tôi biết, tôi không đủ can đảm để làm em rơi nước mắt thêm lần nữa. Ích kỉ, thì chỉ một lần thôi...

Thu đang trôi dạt đi đâu rồi em?

Hương hoa sữa nồng nàn chầm chậm đưa tôi đi về một miền quá khứ ngọt ngào. Từng cơn gió lạnh buốt cứ thế thấm vào sâu trong tiềm thức. Những ngôi sao nhỏ tỏa ra sắc xanh rất nhạt trên nền trời thẫm đen. Ánh đèn đường vàng mờ, dần đưa tôi vào thứ cảm giác cô độc mà bình yên lắm! Trái tim khẽ nhói, khẽ rung lên từng nhịp. Hơi thở chậm hơn. Đứng trên ban công tầng hai, tôi ngước lên bầu trời mù mịt, tiếng cười réo rắt của em cứ vang lên trong từng suy nghĩ, rồi đọng lại như những hạt sương đêm. Nơi đâu, giọng hát ngọt ngào thoáng ngân nga trong màn đêm tĩnh lặng. Mắt tôi nhòe đi. Váng vất trong góc tối một nỗi buồn yếu đuối...

Và em hứa, sẽ quên anh, anh đừng buồn...

Yêu đơn phương một ai đó, đau lắm em biết không?

Còn lại gì cho tôi, khi em nói rằng, tôi chẳng còn là cái gì trong cuộc đời em hết. Ừ, tôi biết, tôi cũng chẳng xứng làm một cái gì đó quan trọng của em. Dù là gì chăng nữa. Ánh mắt ấm áp của em, giờ chỉ còn là quá khứ, xa xăm... Biết bao lần, tôi tự nhủ, rằng ngày mai em sẽ về. Sẽ trở lại làm cô bé ngốc nghếch và đáng yêu của tôi như lúc trước. Sẽ lại là một niềm yêu thương vô hạn trong đời tôi. Ấy vậy mà... Dù cho nụ cười của em vẫn cứ sáng lấp lánh, vẫn cứ giòn tan, thơ ngây và vụng về. Dù cho nụ cười ấy lúc nào cũng khiến tôi vu vơ trong thoáng chốc. Em à... Khoảng khắc nụ cười ấy chạm vào trong hòm kỉ niệm đã giấu sâu nơi đáy tim tôi, tôi biết...

Rằng tôi sẽ không bao giờ ngừng yêu em đâu...

Em...

Tôi sẽ ngừng lại ở đâu thôi, bao câu chữ muốn viết cho riêng em, cả sự níu kéo, và lẽo đẽo đi theo em khắp lối... Cả những câu nói bâng quơ muốn thốt ra, tôi cũng sẽ kìm nén được thôi...

Em phải hạnh phúc đấy nhé!

Hạnh phúc thật nhiều, dù em có làm cho tôi đau, nuối tiếc, hay bật khóc giữa đêm chỉ vì giật mình nghe thấy giọng nói của em...

Buông tay... Thật khó...

Nhưng, thật lòng, tôi vẫn yêu em nhiều lắm! Nhiều đến nỗi, cứ mỗi lúc nhìn thấy em, tôi chỉ muốn ôm chặt lấy bờ vai mảnh dẻ ấy, thủ thỉ tâm tình thật nhẹ...

Khuya. Hình ảnh của em cứ chảy về trong tim tôi, trở thành thứ gì đó, như sự vĩnh hằng, dù chỉ là chốc lát...

Lá khô vỡ rồi, chỉ còn mảnh vụn mà thôi...


 p/s; Du co sao dj chanG nua,tO se nOi thAt long voi cAu rang'' cAu la bFf cua tO'' fAi vay kHonG,,? tO se cho 

Se dOi cAu tRa lOi day nHi,,?

k*0*BFF



Chuồn lẹ

Trứng thối
1

Tặng hoa

Bắt tay
1

Sét đánh

Người vừa đánh giá (2 người)

Bình luận (0 bình luận)

facelist

Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận Đăng nhập | Đăng ký

GMT+7, 8-4-2025 15:53

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Lên trên