Độ hot 1
Em đang tưởng tượng ra, nếu một ngày chúng ta yêu nhau THẬT thì sẽ như thế nào, Việt ạ!
Em sẽ mở lời trước thế này:
- Em nấu phở cho anh ăn sáng nhé!
- Tùy em! - Anh buông một câu, rồi ngồi đọc truyện tranh theo thói quen.
- Lại tùy...
- À, tẹo nữa anh đi học vẽ, em đi cùng không?
- Gì cũng được ạ!
Vậy đấy. Chúng ta yêu nhau theo kiểu "tùy" và "sao cũng được". Thỉnh thoảng em lại ghét hai cái từ với cái cụm từ ấy khủng khiếp. Chúng ta cho nhau quyền lựa chọn, không có nghĩa là vứt đi quyền lựa chọn của bản thân mình, để rồi sau đó lại thấy hối hận mặc dù không nói ra. Em muốn anh dứt khoát cơ. Và em cũng muốn em như thế, nhưng em vẫn phải chiều anh chứ, nói trắng ra thì con gái chiều con trai để ve vuốt cái lòng tự trọng dễ thương của họ cũng là một điều tốt mà!
Này, người ta nói cung Ma Kết khắc với cung Cự Giải ấy. Em thấy chúng ta đúng là chẳng có điểm tương đồng gì cả.
Nhé, em thì thích đọc truyện chữ, anh lại mê mẩn truyện tranh.
Em hay dỗi vu vơ, anh thì lại cứ nhè lúc em dỗi mà khích em với cả nhởn nhơ thấy ghét.
Em hay đòi anh nói cho những câu sến sến, còn anh thì cứ lôi bài hát ra theo kiểu "thay lời muốn nói", mặc dù nhìn là biết đích xác anh không hề có ý tặng bài hát đó cho em. Hức hức...
Thề là nhiều khi em chỉ muốn cãi nhau với anh cho xong. Rồi sau đó đường ai nấy đi như chưa hề bắt đầu ấy. Anh không hề hiểu em lấy một tí nào cả, trong khi em đã cố giải thích đến phát mệt. Thậm chí anh còn không cố gắng để hiểu.
Anh hiền lành. Em biết thế. Nên em muốn bảo vệ và che chở cho anh.
Anh ngây thơ. Em biết thế. Nên em vẫn cố khiến bản thân mình trở nên kiên nhẫn hơn để cho anh hiểu em.
Anh đáng yêu. Em biết thế. Nên em chưa bao giờ muốn buông tay anh ra trước.
Anh tốt bụng. Em biết thế. Nên em cố để không trách anh những lúc anh làm em buồn. Vì em biết anh khôn cố ý đâu.
Anh ngố tệ. Em biết thế. Nên mặc dù lẽo nhẽo đòi anh nói cho em nghe mấy câu lãng mạn, em vẫn không dám hy vọng gì nhiều.
Anh không yêu em bằng em yêu anh. Em biết thế. Nên...
Mà biết nên cái gì nhỉ? Nên em buồn? Hay nên em chỉ muốn ngồi ôm gối mà khóc?
Anh này...
Em thích nghe anh nói về anh, về em, về tình yêu của chúng ta, thay vì cứ mải mê huyên thuyên về mấy cái người ở đâu đâu, mặc dù em biết anh hạnh phúc khi được quan tâm đến người khác.
Em thích nhìn anh cười (hoặc nhìn cái nick fb của anh gõ icon mặt cười), thế này này :), chứ không phải là cái icon kiểu này =.=. Xấu tệ.
Em thích anh nói với em thật rõ ràng những điều anh thích, anh muốn và anh cần, chứ không phải buông lửng lơ câu "Tùy..." một cách buồn chán như thế!
Em thích anh quan tâm tới em một chút, kiểu như nhắn tin cho em chào buổi sáng, chúc ngủ ngon, thi thoảng trái gió trở trời thì hỏi em có lạnh không, hay vớ vẩn hơn là hỏi em đang vui hay buồn. Chỉ cần thế, em sẽ cười tít mắt cả ngày.
Em thích anh nói cho em nghe một câu yêu thương ngọt thật ngọt. Kiểu "anh yêu em" và "anh nhớ em" ấy.
Em thích anh nghĩ rằng anh yêu em thật từ tận đáy lòng mình, yêu đủ để khi em buồn thì dỗ, khi em thức khuya thì nhắc đi ngủ hay khi vắng em một ngày thì nhớ. Đừng nghĩ đây chỉ là trò chơi, điều đó sẽ làm mọi chuyện tẻ nhạt lắm!
Em muốn anh cần em. Và anh yêu em. Hơn bất kì thứ gì khác.
Em không thích anh coi tình yêu này là giả. Dù gì đã chơi là chơi hết mình. Còn nếu anh muốn ngừng chơi, em và anh sẽ quay lại như cũ. Đơn giản mà.
Em "yêu" anh đủ để viết cho anh một quyển sách. Cơ mà anh bảo anh lười đọc blog quá dài, nên em tạm ngừng ở đây thôi. :)
À, anh bảo nếu em viết blog, anh sẽ nói cho em nghe một câu gì đó ngọt thật ngọt. Em đang chờ anh đây!
GMT+7, 8-4-2025 09:39
Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở
Truongmo.com © 2011