lạnh
Độ hot 1Có 87 lần đọc26-12-2012 15:07
Noel của năm ngoái, em ngồi sau lưng anh, nghe gió rét lùa qua tai mà thấy lòng ấm lạ.
Noel năm nay, em lặng lẽ trong một góc phòng. Nhớ đến thổn thức. Nhớ đến nghẹn ngào.
Thời gian quện lấy nỗi đau, chậm chạp trôi đi trong sự hoang hoải.
Thế mà bây giờ em ngoảnh lại, nhận ra thời gian đã qua nhanh hơn em tưởng nhiều.
Em không biết liệu có phải mình vẫn còn yêu anh nên cứ đau hoài như thế. Nhưng có ai đó nói rằng :"Đôi khi bạn nhớ một người, chỉ là bởi bạn nuối tiếc những kỉ niệm quá đẹp mà thôi".
"Nước mắt dẫu khô, nhưng còn nỗi đau này. Sẽ tìm về khi lòng giá rét.
Vẫn cố quên đi, nhưng còn đó kỉ niệm, sẽ lại thấy anh mỗi đêm về...."
Vậy bao giờ kỉ niệm mới ngủ yên, để em có thể nhìn anh mà tim thanh thản?