Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam

 Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 339|Trả lời: 1
In Chủ đề trước Tiếp theo

[Văn] lớp 6

Nhảy đến trang chỉ định
Chủ nhà
Sofa
Đăng lúc 22-6-2012 23:35:59 | Chỉ xem của tác giả
Chị gợi ý cho cưng nhé, vì khi ra đề văn là loại đề mở này, thầy (cô) giáo có dụng ý khơi sức sáng tạo từ học trò, chị nghĩ đề này có 2 cách viết:

Cách 1: nói về 1 người thân đã mất, nhưng hình ảnh của người đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí mình
Cách 2: nói về 1 nhân vật gây ấn tượng với mình bằng một tình huống nào đó, và điều đó làm bạn mãi khắc ghi hình bóng của họ

Gợi ý:

C1:
MB: Giới thiệu về người thân muốn nói, mối quan hệ giữa mình và người đó (ông, bà...)

TB: Người thân đó rất mực thương yêu mình, và mình cũng vậy (nêu dẫn chứng ra...)
Nhưng người thân đã ra đi vì căn bệnh quái ác hoặc một lí do gì đó (ung thư, bệnh do tuổi già...)
Ban đầu rất buồn, ko vượt qua nổi cú shock tinh thần này, nhưng rồi nhận ra, chết, không có nghĩa là người thân họ rời bỏ mình, họ chỉ đi đến nơi khác sống, nhưng họ vẫn dõi theo mình hằng ngày và luôn cầu mong mình hạnh phúc

KB: Dù người thân đã đi xa nhưng hình ảnh họ vẫn ở trong tâm trí bạn, họ vẫn trong tim bạn, và tình cảm bạn dành cho họ không hề phai nhạt

C2:
MB: Do nhà giàu và được nuông chiều từ bé, nên tôi là một đứa con trai hư, bướng bỉnh, không biết nghe lời và hay vòi vĩnh. Nhưng chuyện tôi gặp sáng hôm đó, đã làm tôi thay đổi, cả về suy nghị lẫn tính cách

TB: Chuyện là thế này. Một buổi sáng mùa đông lạnh, trời mưa rả rích, cái khí trời khó chịu này thì ai chẳng muốn rúc đầu vào chăn ấm nệm êm, thế mà tôi lại đòi mẹ dắt xuống phố để mua cho bằng được con robot mới xuất hãng. Trên đường đi, tôi thấy một cô bé và một ông lão mù ngồi bên vệ đường.

"Chắc hẳn là bọn nghèo đói rồi", nghĩ vậy, tôi tránh xa họ ra và nhìn họ đầy khinh miệt. Tôi giục chiếc bánh đang ăn dở dang. Cô bé vội chạy lại nhặt rồi đem đến đưa ông lão rồi nói:
- Ông ơi, con có bánh nè, ông ăn đi
- Cháu ăn đi, ông không đói
- Nhưng đã 3 ngày nay ông không ăn gì rồi

Chiếc bánh chỉ còn một nửa đó, đã dính đất, giờ lại còn nhường qua nhường lại, nó rơi tõm xuống cống. Đứa bé nhìn theo tiếc hùi hụi, mắt rơm rớm nước.

Bỗng từ xa, có một bạn trạc tuổi tôi, trên tay cầm chiếc bánh mới, hãy còn nóng hổi, chìa tay đưa cho cô bé. Cô bé nhìn cậu ái ngại rồi rụt rè nhận lấy cái bánh. Cô cảm ơn cậu rối rít

Nêu cảm xúc: Tôi thấy mặt mình nóng bừng lên, thấy hổ thẹn với lòng, vỉ mình quá ích kỉ, còn ngược lại, trạc tuổi tôi mà cậu bé đã biết suy nghĩ cho người khác, biết thương người......

Thay đổi cảm xúc, thái độ, cách suy nghĩ.....

KB: Một kỉ niệm đáng nhớ, hình ảnh cậu bé và bài học về lòng nhân ái, thương người đã thay đổi được tôi. Cậu bé ấy vẫn sống mãi trong tim tôi

P.s: drunk gợi ý rồi đấy, chọn cách nào cũng đc, bạn nhé...!!

Cảm ơn

Số người tham gia 2Uy tín +5 Tiền +5 Thu lại Lý do
lykio_1996 + 2 + 2
ngocvuxxl + 3 + 3

Xem tất cả

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc điểm

GMT+7, 17-4-2025 06:11

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Trả lời nhanh Lên trên Trở lại danh sách