Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam

 Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 244|Trả lời: 0
In Chủ đề trước Tiếp theo

[Truyện ngắn] Cái chạm nhẹ nhàng của nắng

Nhảy đến trang chỉ định
Chủ nhà
Advertisements
Cái chạm nhẹ nhàng của nắng
Suy ngẫm
Cuộc sống hình như con người ta luôn luôn ngoảnh lại nhìn hành trình của chính mình. Con đường mình đã từng đi qua, những việc đã từng hiện hữu và có những thứ đã dần trôi dần vào quá khứ. Có người thì nuối tiếc, có người trách than và có người nở một nụ cười mãn nguyện. Và có người mong ước một lần quay trở về là quá khứ.

Là tôi, những tình cảm đã qua bao nhiêu năm như chưa phai mờ trong ngần xa cách. Cứ lãng du huyễn hoặc mình trong giấc mơ tìm về quá khứ ngày xưa. Tôi cứ tự ngẫm bản thân mình. Có nhiều thứ tình thoáng qua, chỉ là một cái chạm nhẹ nhàng của nắng, nhưng vẫn nồng nàn tha thiết ngóng trông. Có nhiều thứ tình gắn kết những cảm xúc, dường như không còn khoảng cách, để rồi cuối cùng cũng rời đi như chiếc lá khô héo xa lìa cành, nhưng vẫn nhớ đến rũ rượi thoắt ẩn, thoắt hiện cả một bóng hình như sợ quên nên hàng ngày vẫn nhớ.
...
Có lẽ tôi cứ muốn nhìn lại những yêu thương để thấy mình vẫn nồng nàn sau một thời gian băng giá. Tôi yêu trong giấc ngủ, tôi yêu trong từng câu chữ, tôi nấu chảy trái tim trong thứ tình yêu tôi cho là ủ ấm. Tôi hát những ngọt ngào để thấy mình yêu gió, yêu mây, yêu cây, yêu hoa và yêu bướm. Tôi lang thang trong cuộc hành trình của mình rồi kiếm tìm cho mình chút hơi ấm của nắng, để sưởi nóng trái tim chút tình cho đi nhưng chưa hề nhận lại.

Và đời thì hư vô lắm, sao tôi không dễ giải một chút với bản thân, sao tôi không yêu, để đời quên đi bao héo úa. Tôi vẫn một trái tim, một con người thiếu vắng những đam mê. Nhưng tôi sẽ rót nắng vào tim, chất đầy xác lá vàng rơi đốt tình đi vào cõi mộng. Tôi sẽ hong tình ướt át một buổi chiều mưa để nhớ, để mong, để hồn lang thang trong từng mạch cảm xúc ngập tràn.

Và hãy cứ yêu để thấy mình còn đắm đuối lắm. Có chú chim ríu rít buổi chiều buông như đang hót giai điệu tình chia sẻ với tôi nỗi nhớ, niềm vui và những mạch thăng hoa bất tận.

Hôm nay tôi đang nhớ. Nhớ cái chạm nhẹ nhàng của nắng làm tôi say khướt cả một trời. Nhớ người tình trên phố hẹn hò ngày nắng. Nhớ ly cà phê đắng chát cả đầu lưỡi nhưng vẫn thích đến kì lạ. Nhớ người có trái tim và thể xác không thuộc quyền sỡ hữu của tôi nhưng vẫn ôm đến cạn giọt tình của buổi chiều nhạt nắng.

Và nếu có yêu tôi. Xin nắng hãy ôm tôi thật nồng nàn, để khát khao một chốc bay về vùng quên lãng.

Và nếu có thương tôi. Xin nắng hãy hôn tôi thật chân thành để trái tim lạc loài này không còn si mê điên dại cứ kiếm tìm. Và dù có chạm nhẹ nhàng thật khẽ nhưng vẫn tha thiết và nhớ lắm biết không?

Nắng ơi?

Thread Hot
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] triết lí tình
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] hãy kể lại mộ
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] Bài văn tả mẹ
[Đã được giải đáp] giúp em với....em đa
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] <3
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] <3.....
[Truyện] WHEN I SEVENTEEN …
[Tâm trạng] Gửi tặng quá khứ một nụ cười
[Truyện] bật khóc, lai nước mắt rồi quên đ
[Âm Nhạc] ..........giáng sinh cuối cùng......
[Truyện] Cái chạm nhẹ nhàng của nắng
[Truyện] anh, cappuchico..và đủ thứ thèm

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc điểm

GMT+7, 13-4-2025 18:43

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Trả lời nhanh Lên trên Trở lại danh sách