Nhớ Bạn
Chiều xuống nắng lên lại thấy sầu
Hè qua thu đến đông đương tới
Âm ĩ d8au6 đây dạ thấy buồn
Uống mãnh trăng vàng khỏi héo hon
Trời sáng gió reo lại thấ sầu
Hỏi lòng buồn mãi bởi vì đâu?
In ỏi còi xe bỗng giật mình
Mai ắt thế nào cũng biết tin
Yến bắc nhạn nam âu đành thế
Xin gởi lại dây chút tình cờ
Ung dung buột chặt tâm đang rối
Ý nguyện ngàn năm ta chẳng đổi
Êm mãi tiếng đàn của Bá Nha
Ngao ngán nằm đây đợi bạn mà!
|