Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam

 Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 511|Trả lời: 3
In Chủ đề trước Tiếp theo

[Văn] nhân ngày 20-11...................................

Nhảy đến trang chỉ định
Chủ nhà
Sofa
Đăng lúc 26-8-2012 20:05:56 | Chỉ xem của tác giả
Những gì xuất phát từ trái tim sẽ đến trái tim, văn thơ theo mẫu thì ko bao giờ thật và đong đầy cảm xúc được. Vì thế, drunk chả bao giờ đọc văn mẫu mấy, chỉ đọc cái dàn ý để biết ý triển khai người ta ra sao, biến cái của người khác, qua cảm xúc của mình, thành của mình. Hi vọng bạn làm bài viết này tốt, một bài tham khảo nhé ^^!

******

Đã lâu rồi từ ngày xa mái trường THCS đấy, tôi mới có dịp gặp lại thầy. Thầy vẫn vậy, vẫn cái nét đơn sơ, giản dị không có gì thay đổi, vẫn cái dáng gầy nhom đấy, cái dáng nhỏ của người thầy giáo yêu nghề, tận tụy đưa đò cho lũ nhỏ bọn tôi đến với khung trời kiến thức bao la.Nhớ lại lúc trước ở xóm tôi, việc có con đậu được vào trường chuyên của tỉnh là niềm vinh hạnh không gì tả nỗi đối với người ấy và gia đình họ. Vì vậy mẹ tôi luôn khuyên chúng tôi phải cố gắng học tập, cũng chính vì điều đó việc thi đậu vào trường đối với tôi đã bắt đầu trở thành 1 mơ ước.


Nhưng hỡi ôi, để thi được vào trường thì phải giỏi đều cả ba môn toán, văn, anh. Mà môn văn và anh tôi học rất tốt, chỉ riêng môn toán, do ham chơi mà tôi đã bị mất căn bản từ khi lên lớp 8. Thật khó để ước mơ đó trở thành sự thật. Bước vào lớp 9, thầy được phân công dạy môn toán cho lớp tôi. Ngay từ buổi đầu nhận lớp, bản thân tôi đã cảm nhận được cái nét giản dị ở nơi thầy. Thầy mặc một cái áo sơ mi đã bạc màu, tóc thầy đã màu muối tiêu, ở cái tuổi ngừơi ta có thể gọi là xế chiều của đời người.

Ngày nào cũng vậy, mỗi lần thầy lên lớp, điều đầu tiên chúng tôi thấy được là một nụ cười trên gương mặt thầy, một nụ cười tươi, nụ cười của sự hạnh phúc. Hạnh phúc của thầy là mang con chữ đến với học sinh bọn tôi, là đem đến cho chúng tôi niềm vui thích khi học môn của thầy. Thầy ân cần dạy bảo chúng tôi một cách tận tình như một ngừơi cha đang dạy những đứa con của mình. Chính nhờ những tính cách đó của thầy mà khiến tôi không còn rụt rè và cảm thấy yêu những con số hơn. Tôi mạnh dạn hỏi thầy những kiến thức cũ mà tôi đã quên hết, không còn lưu lại một tí gì trong trí nhớ. Thầy nhìn tôi và mỉm cười, thầy không chỉ giảng riêng cho mình tôi, mà thầy còn giảng cho cả lớp bằng những cách rất hay mà cho mãi đến giờ này chúng tôi không sao quên được.

Tôi bước vào kì thi tuyển năm đó với một tâm trạng vô cùng thoải mái, vì tôi biết, kiến thức môn toán tôi đã nắm vững. Và các bạn biết không, kì thi năm đó, tôi đậu vào trường chuyên của tỉnh với một điểm số thật cao. Môn toán tôi được 8 điểm, cái điểm mà tôi không nghĩ mình sẽ đạt được trước khi được học thầy. Tôi và cả gia đình mừng lắm, tôi thầm cảm ơn thầy, nhờ thầy mà tôi yêu môn toán, yêu những con số, những hình vẽ mà trước đây tôi nghĩ, toán là môn học nhức đầu. Giờ đây tuy đã rời xa mái trường THCS đấy và sắp bước vào kì thi quan trọng, kì thi tuyển vào Đại học phía trước, nhưng tôi tin chắc một điều rằng ở ngôi trường xưa ấy thầy vẫn đang đứng trên bục giảng và dạy tận tình cho những đứa học trò như tôi ngày ấy. Và trên mặt thầy vẫn một nụ cười giản dị mà đầy sức sống năm nào. Thầy ơi! Con xin cảm ơn thầy....

P.s: bạn tham khảo thử nhé, mặc dù drunk viết ko được hay cho lắm....^^!

Cảm ơn

Số người tham gia 2Uy tín +4 Tiền +4 Thu lại Lý do
penguin + 2 + 2 Cảm ơn bạn
sua253 + 2 + 2

Xem tất cả

Ghế gỗ
Đăng lúc 27-8-2012 01:23:57 | Chỉ xem của tác giả
hai mươi mười một năm nay
vắt chân lên trán, cho thầy bài thơ...

thinking...

Đánh giá

Hihi, hay quá chừg, hay hơn bài văn của nhók luôn...:D  Đăng lúc 27-8-2012 21:46
Tầng
Đăng lúc 29-8-2012 20:19:29 | Chỉ xem của tác giả
hay wa
hay{:1:}{:1:}{:7:}{:7:}{:7:}

Đánh giá

Hihi....:P  Đăng lúc 29-8-2012 20:20
Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc điểm

GMT+7, 8-4-2025 14:10

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Trả lời nhanh Lên trên Trở lại danh sách