Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam

 Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Tác giả: Maria
In Chủ đề trước Tiếp theo

Tả một người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất

11#
Đăng lúc 3-12-2012 09:19:08 | Chỉ xem của tác giả
12#
Đăng lúc 3-12-2012 09:25:34 | Chỉ xem của tác giả
Loài hoa các bạn thích là hoa gì? Chắc chắn có nhiều câu trả lời. Chị Huệ trắng muốt duyên dáng hay là chị phong lan tim tím yểu điệu? Còn với em, loài hoa em yêu thích và đẹp nhất là hoa hồng.
Trước hiên nhà em có trồng một chậu hồng nho nhỏ. Hoa hồng quả không hổ danh là nữ hoàng các hoa. Đó là cây hồng nhung. Hoa khoác lên mình bộ váy áo màu đỏ thắm, một màu đỏ thật sang. Nhưng bộ dạ hội đó còn lộng lẫy hơn vào buổi sáng, những hạt sương đọng trên cánh hoa như những viên kim cương lấp lánh trong nắng, điểm xuyến cho tà áo thắm đỏ rực rỡ. Cây hoa chỉ ra ba bông nhưng bông nào bông nấy đều đẹp mê hồn. Ba bông hoa như ba nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm. Những cánh hoa chắc là đẹp nhất.Lớp lớp cánh hoa như những bậc thang. Cánh hoa thật mịn màng, mượt mànhư tơ lụa đỏ thắm, chúng kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng.Đường nét từng cánh hoa thật uyển chuyển, đó là tuyệt tác của bông hồng, là một sự kì ảo vô hình thu hút người ngắm. Nhị hoa màu vàng thật hợp với dáng vẻ sang trọng của hồng nhung. Đầu nhị có đôi chút phấn trắng như hạt cát vàng nhấp nhánh. Thân cây chắc chỉ to và dài bằng cái đũa. Thân hoa có gai, những cái gai bé nhưng nhọn bảo vệ cho ba nàng công chúa Hồng trẻ đẹp. Mấy chiếc lá nhỏ nhỏ, xanh đậm, sờ cưng cứng,ram ráp.
Chà, thế mà nhanh thật! Mới ngày nào, các bông hoa chỉ là nụ hồng e ấp,nhỏ xíu, thế mà bây giờ những cánh hoa đã xòe ra giỡn với gió. Mỗi khi đi học về, em thường ra chỗ cây hồng để thưởng thức hương thơm ngọt ngào đó. Em nhắm mắt lại và thả mình theo những cánh hoa. Nó dắt em đến một thế giới kỳ diệu. Ở đó, có ba nàng tiên đi cùng em vào khu vườn đầy hoa đó. Đó là vương quốc kỳ ảo với muôn vàn điều mới mẻ. Một thảm hoa rực rỡ hiện ra trước mắt em. Trên bầu trời là những đám mây bồng bềnh trôi, trong ánh mặt trời rực rỡ và muôn màu muôn vẻ của bảy sắc cầu vồng. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm rung cánh hoa... Tất cả đều hấp dẫn vô cùng. Tiếng xe máy nổ ròn ngoài cổng, làm êm quay lại với hiện tại, xua tan đi nỗi mệt nhọc, lấy lại tinh thần. Đâu chỉ có em thích hồng nhung, còn mấy chú bướm nữa. Chúng suốt ngày đến thăm hoa. Và ba tiểu thư cũng vui với chúng. Có chú bướm vàng điểm đen trên cánh lúcnào cũng bay vòng quanh bông hoa rồi lại đậu xuống. Thật là buồn cười!
Em yêu quý hồng nhung lắm. Em vẫn thường tưới và chăm sóc nó. Cây hồng  đã giúp em nhận ra một chân lý giản dị trong cuộc sống: vẻ đẹp luôn đi cùng với gai. Cũng như cuộc đời của mỗi người có nhiều lúc tốt đẹp và  cũng không ít lúc gặp khó khăn mà ta luôn phải vượt qua.
13#
Đăng lúc 3-12-2012 09:26:28 | Chỉ xem của tác giả
Nhà ông em ở tỉnh Thuận Thành - Bắc Ninh, một nơi nổi tíêng Là trồng hoa đẹp. những Kì nghỉ hè em thường về quê để phụ giúp ông em Trồng hoa. Trong những bông hoa muôn sắc ngàn tía, em thích nhất là hoa hồngmột loài cây mảnh khảnh , nhỏ nhắn

Thân hồng mảnh khảnh thoạt nhìn có vẻ khẳng khiu, lại gần sẽ thấy cành hồng đâm tua tủa và nhiều gai nhọn mọc rải rác Trên thân cành như những chàng vệ sĩ đang bảo vệ công chúa hoa hồng. Lá hồng màu xanh nhạt, già màu xanh thẫm, chung quanh có viền răng cưa.

Khi chưa nở hoa như e lệ mình trong nụ nhỏ màu xanh non. Khi muốn khoe kết vẻ đẹp của mình, bông hoa nở bung ra. Bông hồng to như cái chung uống trà của ông em, toàn một màu đỏ thắm. Nó kiêu hãnh vươn cao Trên cái cuống dài, hơi ngả về hướng mặt trời như hân hoan đón lấy những tia nắng sưởi ấm cho mình. Trên những cành hoa, Những hạt sương mai li tinhư những viên kim cương long lanh dưới ánh nắng. Màu nhuỵ vàng làm cho đoá hồng càng rực rỡ, ít có loài hoa nào sánh được.

Dưới ánh nắng vàng tươi,các chú bướm sặc sỡ bị hương của hoa hồng quyến rũ, bay lượn rập rờn đang đùa vui với nữ hoàng của các loài hoa,tạo cho khu vườn 1 bức tranh sinh động, đáng yêu

Hoa hồng luôn có mặt trong các ngày hội, liên hoan, sinh nhật, đámcưới...Ngoài ra tinh dầu hoa hồng còn dùng để làm dầu thơm. Riêng đố ivới em hoa hồng đã tô điểm cho khu vườn xinh tươi hơn. Em rất yêu quý hoa vì nó đã do chính mồ hôi công sức của mọi người tạo ra.

Hàng ngày em cùng ông em chảm sóc cây hoa hồng cẩn thận như bắt sâu ,bón phân.Anh cỏ dại nào ló đầu là em nhổ luôn. Em mong cây hồng luôn tươi tốt cho nhà ông em những đoá hoa đẹp
14#
Đăng lúc 3-12-2012 09:28:56 | Chỉ xem của tác giả
Ở trường em có rất nhiều loài cây cho bóng mát. Trong đó em thích nhất cây phượng vĩ trồng ở góc sân.

Không biết cây được trồng từ lúc nào mà giờ đây cây đã cao đến gác haicủa trường em. Gốc phượng sù sì, chỉ vừa vòng tay của em mà sao cành và lá nhiều đến thế. Cứ đến đầu tháng 2 phượng bắt đầu nảy lộc, lúc đầu láchỉ là những chồi non bé tí tẹo, ba, bốn hôm sau đã xanh ngắt một màu.Khoảng tháng ba, tháng tư khi ánh nắng chan hòa rực rỡ, báo hiệu mùa hèđã đến. Hoa phượng lác đác, rồi bỗng đỏ rực từng chùm, như những chùm pháo Tết. Những bông phượng đỏ thắm có năm cánh, mỏng manh như những cánh bướm xếp khít vào nhau, ôm lấy như tơ nhị vàng trông thật lộng lẫy, hương phượng dìu dịu, phảng phất khắp trường.


Em thích cây phượng lắm, phượng chẳng những cho chúng em bóng mát vuichơi mà còn làm quang cảnh trường em thêm đẹp. Những giờ ra chơi mà được ngồi dưới gốc phượng hóng mát, ngắm hoa và chơi chọi gà thì thật là thú vị.

Từ những ý trong bài này em hãy khai thác những ý cần thiết để đưa vào bài của mình để tạo thành môt bài văn dài ,em nhé!

15#
Đăng lúc 3-12-2012 09:32:15 | Chỉ xem của tác giả
Từ thuở lọt lòng cho đến trưởng thành, mỗi chúng ta được nuôi dưỡng bằng cậu chuyện của bà và mẹ. Những câu chuyện ấy không chỉ làm ta thích thú, mà còn tưới máttâm hồn trẻ thơ, từ đó gieo trồng hạt giống tương lai. “Cô bé bán diêm”gieo tình yêu thương. “Thánh Gióng” gieo lòng yêu nước và dũng cảm. “Bóhoa tặng mẹ” gieo lòng hiếu thảo… Và hôm nay, ta bắt gặp câu chuyện“Tiếng vọng rừng sâu”, kể về những lần cậu bé hét to vào rừng sâu vàđược rừng vọng lại. Vậy, câu chuyện có ý nghĩa gì? Chúng ta cùng nhaubàn bạc để rút ra bài học quý báu cho cuộc sống…

Với tất cả nỗi bực tức, cậu bé đã hét to “tôi ghét người” và rừngđã vọng lại “tôi ghét người”, cậu bé hoảng sợ. Nhưng khi cậu hét lên“tôi yêu người” với tất cả tình yêu thương, rừng đã trìu mến đáp lại.Có lẽ cậu bé không hiểu vì sao lại như thế vì cậu còn quá nhỏ. Nhưng trong tâm hồn non nớt ấy bắt đầu ươm mầm khái niệm trao đi và nhậnlại...


Con ong cho mật, hoa cho hương, chim cho tiếng hót, con người cho nhautình yêu và cao hơn nữa là đức hy sinh. Khi yêu, con người sẵn sàng hy sinh tất cả mà không đòi hỏi gì. Cụ Bơ-men (Chiếc lá cuối cùng – OHenri) hy sinh mạng sống của mình để cho Giôn-xi được sống. NàngXtefchia (Con hủi) hy sinh mạng sống, tuổi xuân cho tình yêu được sống.Điều gì đã thúc đẩy họ hành động như vậy? Với Xtefchia là dành chongười nàng yêu Valđemar. Còn với cụ Bơ-men, Giôn-xi chỉ là người cùngnghề họa sĩ, sống cùng căn hộ, không thân thiết. Nhưng vì thương yêu côgái trẻ tội nghiệp, một mình cụ đã chống chọi giữa đêm khuya mưa bão vẽnên chiếc lá để cho trái tim Giôn-xi được đập mạnh mẽ. Đổi lại, tráitim cụ Bơ-men đã ngừng đập. Cả cuộc đời mình, cụ chỉ mong có một tác phẩm để đời, chính chiếc lá cuối cùng đã giúp cụ toại nguyện.


Cậu bé trong câu chuyện không cần đợi tiếng vọng của rừng bởi vì trongtâm hồn cậu đang có mưa. Mưa tưới mát đất tâm hồn, làm cho cây cối đâmchồi nảy lộc. Cậu bé đã nhận lại tất cả, nhận làn gió mát cuốn trôi bao giận hờn, bực tức; nhận tiếng chim reo vui đón chào hạnh phúc… Như vậy,“cho” đã trở thành khát vọng sống mãnh liệt, là hành động thôi thúc...Bởi vì “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”


Tôi sẽ chọn cách sống cống hiến. Tôi cống hiến tài năng và sức trẻ để gây dựng đất nước, kinh nghiệm cho lớp trẻ mai sau… Để rồi khi nhắm mắt xuôi tay, tôi sẽ mỉm cười hài lòng trong khi mọi người khóc.


Người ta nói “cho và nhận” chứ không nói “nhận và cho”. Bởi vì sống thìcứ “cho” đi, đừng mong “nhận” lại. Nếu ai “cho” đi để mong “nhận” lạithì đó chỉ là sự “trao đổi”, không phải là san sẻ yêu thương...


Cuộc đời vẫn cứ tiếp diễn, con người hàng ngày vẫn làm việc, lao động và “cho” – “nhận”. Hy vọng rằng, mọi người cứ “cho” đi mà không chờ“nhận” lại. Bởi vì khi “cho” là “nhận”. Thời gian rồi cũng sẽ qua mau,có những thứ sẽ phai mờ nhưng hãy tin tôi, điều gì đã “cho” sẽ mãi trường tồn như câu chuyện “tiếng vọng của rừng”. Bởi vì nó đã được khắc sâu trong tim, chảy trong huyết mạch để nhắc nhở nhau rằng “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”...


16#
Đăng lúc 3-12-2012 09:35:22 | Chỉ xem của tác giả
Ngay từ nhỏ, em đã rất thích những đồ chơi có màu sắc sặc sỡ. Nhân dịp tết Trung thu năm nay, em được bố mẹ đưa đi Hàng Mã. Ở đó, em tha hồngắm biết bao thứ đồ chơi lạ mắt. Nhưng em đã chọn được chiếc đèn ôngsao – thứ đồ chơi dân gian mà em thích.

Vừa nhìn thấy chiếc đèn, em reo lên sung sướng: “Ôi! Chiếc đèn này mới đẹp làm sao!” Chiếc đèn ông sao nằm gọn trong khung tre hình tròn,đường kính khoảng năm mươi xăng- ti- mét. Chiếc đèn được làm từ nhữngchất liệu rất thân thuộc với người dân Việt Nam là nan tre và giấy bóng, giấy màu các loại. Giấy bóng đủ các màu đỏ, vàng, xanh lam, làmcho chiếc đèn thêm lộng lẫy hơn. Em đặt tên cho nó là “Chiếc đèn thờiấu thơ”.

Về nhà, em ngắm chiếc đèn mãi mà không biết chán. Vòng trong bên ngoài được làm bằng nan tre vót nhẵn  và trơn. Xung quanh có những sợi dâykim tuyến đủ sắc màu sặc sỡ óng ánh. Bên trong là năm cánh sao đều đặn,cân xứng. Những người thợ phải rất khéo tay thì mới vót và buộc nan tre đều như vậy. Bên ngoài, năm cánh sao được trang trí bằng những họa tiếtvừa ngộ, vừa vui mắt. Bên dưới, cán sao dài khoảng hai gang tay ngườilớn. được làm bằng ống tre tròn và thẳng. Bên ngoài, nan được cuốn bớinhững dải giấy màu tím, cam xen kẽ nhau thật chắc.

Đêm Trung thu, lúc ông trăng tròn vành cạnh cũng là lúc gia đình em bày cỗ xong. Em lấy chiếc đèn ra, thắp một cây nến nhỏ trên đầu cán. Nhìnbên ngoài, ngọn nến cháy lung linh, huyền ảo. Cầm chiếc đèn trên tay,em chạy ra ngõ khoe với lũ trẻ con trong xóm. Đứa nào cũng trầm trồ khen ngợi.

Em rất thích chiếc đèn ông sao. Đối với em, “chiếc đèn thời ấu thơ” là thứ đồ chơi đáng quý nhất.

Em sẽ giữ gìn chiếc đèn này thật cẩn thận. Nó thầm nói với em rằng: “Chúng mình hãy trở thành bạn thân nhé”.

Đánh giá

ban ta hay qua  Đăng lúc 17-12-2012 09:34

Cảm ơn

Số người tham gia 1Tiền +2 Thu lại Lý do
ngocvuxxl + 2

Xem tất cả

17#
Đăng lúc 4-12-2012 09:45:00 | Chỉ xem của tác giả

18#
Đăng lúc 4-12-2012 09:47:17 | Chỉ xem của tác giả
Vào sinh nhật sáu tuổi của tôi, ông ngoại đã tặng tôi cuốn truyện "Côngchúa bé nhỏ". Mỗi khi đọc cuốn truyện này, tôi lại có ấn tượng sâu sắcvề cô bé Sa-ra Cru-i, nhân vật chính của câu chuyện.Trong câu truyện này, Sa-ra hiện lên với hình ảnh một cô bé xinh xắn,đáng yêu. Cô dong dỏng cao với nước da trắng hồng mịn màng. Mái tócdài, đen óng mượt để xõa ngang lưng. Đôi mắt đen láy, toát lên vẻ nhânhậu, hiền từ. Đôi má cô ửng hồng mỗi khi mỉm cười. Nụ cười đó tươi tắnvà xin xắn lạ lùng. Cô luôn ăn mặc gọn gàng, tinh tươm.
Quatừng trang giấy, tôi càng thấy cô bé Sa-ra Cru-i nhân hậu nhường nào.Trên lớp học, Sa-ra Cru-i luôn giúp đỡ bạn bè và được cô giáo yêu quý,cưng chiều. Buổi chiều được nghỉ, Sa-ra lại đến chơi với các em nhỏ vàkể chuyện cho các em. Tất cả các câu truyện cô kể đều giáo dục các emnhỏ phải biết yêu thương mọi người và những sinh vật xung quanh. Ngôitrường mà cô học là trường nội trú nên có rất nhiều người hầu. Một hôm,có người hầu tên là Béc-ky ngủ quên trong phòng của Sa-ra. Sa-ra khôngnhững không quát mắng cô bé hầu mà còn mời Béc-ky ăn quà chiều nữa. Khibiết được tin bố đã qua đời ở Ân Độ, cô bé rất buồn. Cô giáo keo kiệt,ham tiền của Sa-ra còn bắt Sa-ra làm người hầu để trả tiền. Nhưng maymắn đã đến với cô. Người chú họ của Sa-ra đã tìm thấy cô ở  Anh. Khiđược chú họ đưa về, Sa-ra còn nói : "Cháu sẽ giúp các bạn nhỏ đángthương bằng số tiền mà cha cháu để lại, như một nàng công chúa thậtsự". Và cô đã làm như vậy. Cô đã đưa Béc-ky về ở với mình.
Chínhnhững giấc mơ và trí tưởng tượng bay bổng đã giúp cô bé Sa-ra Cru-i vượt qua những khó khăn và rồi một ngày, giấc mơ thực sự đã đến với cô- được làm một nàng công chúa bé nhỏ nhân hậu.
19#
Đăng lúc 4-12-2012 09:52:04 | Chỉ xem của tác giả
Trongkho tàng các câu chuyện dân gian việc nam, có rất nhiều nhân vật quenthuộc, mỗi nhân vật đều đều mang lại cho ta một bài học cuộc sống thậtsâu sắc. Nhưng nhân vật mà em yêu tich nhất đó chính là nhân vật ôngbụt trong câu truyện: Cây Tre trăm đốt
Ngày xưa có một anh trai cày khoẻ mạnh, chăm chỉ. Vì nha nghèo nên phảiđi làm thuê cho lão bá hộ. Vốn tính keo kiệt, bủn xỉn, và nhàm hiệm,một hôm hắn gọi anh trai lại và nói: Con hãy ráng làm việc đi, ta sẽ gãcon gái cho. Tưởng thật, anh trai cày lao vào làm việc quần quật, Hainăm sau, nhờ công cuả anh mà lão bá hộ tậu được rất nhiều nhà cưả,ruộng vườn, Hắn lại gọi anh lại và bảo:Hai năm qua con đã làm việc thậtvất vả, nay ta se gả con gái cho con. Nhưng con hãy vào rừng kiếm chobằng được cây tre trăm đốt. Anh trai cày liền chạy vội vào rừng, chặtmãi chặt mãi mà không thấy. Biết bá hộ lưà mình, anh oà khóc. Trong lúcđó, lão bá hộ cho nguời chuẩn bị hôn lễ cho con mình và cậu con trainhà giàu làng bên Bổng lúc đó, một làn khói trắng toả ra che lấp cả mặttrời chói chang. Đằng xa, một ông bụt đầu tóc bạc phơ bắt đầu hiện ra .Ông có khuôn mặt hình chữ điền cùng chiếc cằm chẻ trông rất hiền lànhvà cái tráng cao chưá đầy những nếp nhăn hằng sâu đến lạ. phiá sau khoémắt hình chân chim là đôi mắt to tròn , luôn ánh lên một cái nhìn nhânhậu. Nằm cân đối giưã hai gò má đồi mồi đã nhan nhúm đi nhiều là mộtchiếc mũi khoằm trông rất ngộ nghĩ. Hàm răng ông tuy không được trắngbóng nhưng lại đều như hạt bắp, nằm ẩn sau đôi môi đầy đặn, hồng hào.Nhưng điều khiến ông trông thật gần gủi là hàm râu dài đến ngực và cũngtrắng trẻo một mầu. Tất cả tạo cho ông một cái nhìn tuy đơn sơ nhưnhững cụ già Việt Nam nhưng lại mang đậm tính thương người, sẵn sànggiúp đở họ khi gặp khó khăn, nguy hiểm. Ông khoác trên mình một chiếcáo trắng tinh luôn óng ánh dưới những tia nắng mặt trời và được tô điểmbằng những hình vẻ lân, phụng. Tay ông dài dài , nếp da đã nhăn nheo ,cằn cỗi lại lấm tấm đồi mồi, lúc nào cũng phe phẩy cây phất trần trắngxoá như mái tóc cuả mình.Chân ông cao cao, khiến ông đã già nhưng bướcđi vẫn còn nhanh nhẹn. Thấy anh trai cày ngồi khóc ông bước đến cất mộttiếng cười lớn. Tiếng cười lan rộng và xa đến mọi ngóc ngách cuả khurừng. Rồi với một giọng nói trầm, ấm, ông hỏi: Tại sao con khóc.Anhtrai cày mếu máo kể lại hết mọi việc cho ông tiên nghe. Sau một hồitrầm ông bảo anh trai cày đem một trăm đốt tre về và xếp thành một hàngdài. Thế rồi ông bắt đầu làm phép. Ông phất pha phất phới cây phất trầncuả minh , mỗt làn gió mạnh bắt đầu thổi , cuốn phăng tất cả những lácây rơi rụng trên đường. Thế rồi một vầng hào quang bắt đầu xuất hiệnsau lưng ông . Ông hô: Khắc nhập. Khắc nhập. Tiếng la thật dõng dạc mànghe đầy quyền năng. Những đốt tre bắt đầu bị hút vào với nhau tạothành một Cây tre trăn đốt. Một lần nữa, ông lại cất tiếng cười vangvọng cả núi rừng. Anh trai cày chưa kịp cảm ơn thì ông tiên đã hoá phépbiến ra một làn khói trắng rồi bay về trời từ lúc nào không biết.Ôngcũng không quên căn dặn anh phãi nhớ kĩ hai câu thần chú. Anh trai liềnchạy về để cản buổi lể thành hôn. Xấu hổ quá, hai vợ chồng lão phú hộđành gã con cho anh trai cày. Và thế là hai người đã sống với nhau đếntrọn đời.
Qua hình ảnh ông tiên trong câu truyện này và nhiều câu truyện khácnữa. Người xưa muốn khuyên dạy chúng ta: Ở hiền thì gặp lành, ở ác thìgặp ác. Ông tiên luôn là người xuất hiện để giúp đở những người nghèokhó trườc sự tàn bạo cuả bọn phú hộ. Hình ảnh ông đã gắn liền với cáccâu truyện Việt Nam. Sau này, lớn lên, em sẽ kể cho con nghe các câutruyện dân gian này để chúng sẽ là người lưu giữ và bảo tồn văn hoá dântộc.

20#
Đăng lúc 4-12-2012 09:54:25 | Chỉ xem của tác giả
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có một bà già khôngchồng cũng chẳng có một mụn con. Vì sống một mình nên bà rất vất vả.Tóc bà bạc trắng, làn da nhăn nheo, sạm đi vì mưa gió. Bàn tay bà đãnổi lên những đường gân xanh ngoằn ngoèo. Đôi mắt bà nhìn không rõ lắmnhưng ánh lên vẻ hiền từ. Bà thường đi mò cua, bắt ốc để nuôi sống bảnthân.
Thế là ngày hôm sau, bà giả vờ đi làm như mọi ngày khác. Đến nửađường, bà bất ngờ quay về nhà. Bà nhòm qua cửa sổ thì thấy từ trong vỏốc, một nàng tiên xinh đẹp bước ra. Đôi mắt cô xanh trong. Lông mày dàinhư lá liễu. Da cô trắng ngần, đôi môi đỏ thắm lúc nào cũng nở nụ cườitươi tắn như hoa. Mái tóc của cô dài và đen nhánh. Đôi tay thon dài,trắng ngà nhưng rất khéo léo, lúc nào cũng thoăn thoắt làm việc. Côkhoác trên mình một bộ xiêm áo lộng lẫy: áo của cô màu vàng pha lẫn màuxanh lá cây, hoà hợp cùng chiếc váy màu hồng nhạt xoè ra như những cánhsen. ở giữa, thắt một chiếc nơ màu xanh lá mạ thật xinh xắn. Đôi chânnhỏ bé của cô được đi gọn gàng trong chiếc hài lóng lánh những đườngkim tuyến đủ màu sắc, trông thật uyển chuyển, thướt tha. Bà già nhẹnhàng đến bên chum nước đập vỡ vỏ ốc rồi ôm chầm lấy nàng tiên. Bà nói:“Con ơi! Hãy ở lại với ta, hãy là con gái của ta, con nhé!” Nàng tiên ethẹn gật đầu: “Thưa mẹ, con sẽ ở bên mẹ suốt đời”.
Từ đó trở đi, nàng tiên trở thành con gái của bà lão. Hai mẹ con họ sống hạnh phúc và rất thương yêu nhau.

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc điểm

GMT+7, 11-4-2025 14:53

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Trả lời nhanh Lên trên Trở lại danh sách