Trường Mở - Cộng Đồng Học Sinh Việt Nam

 Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 205|Trả lời: 3
In Chủ đề trước Tiếp theo

Trái tim anh và em

Nhảy đến trang chỉ định
Chủ nhà
Advertisements
Viết blog là sở trường của nó, vậy mà mấy hôm nay tâm trạng không tốt. Cứ viết là cứ xóa, chẳng biết nó nên viết gì cho chặng đường tiếp theo. Chiều nay đi học trời lại mưa, những giọt mưa li ti tạt  vào mặt, mắt đau rát nó dường như không chịu được, nhưng những mũi kim đang chích nó hàng trăm nhát.


"Yêu một người là rất khó nên đừng có thấy chút gió mà buông tay." Nếu là người khác, chắng hẳn tình yêu đó em không biết nó sẽ đến đâu, vì anh...anh vô tình quá, lạnh lùng quá.






Em ! người con gái anh yêu.

Một tình yêu mà tôi luôn dành riêng đến em không nhạt phai, tôi không muốn em so sánh tôi như bao chàng trai khác đến với em. Tôi chỉ muốn yêu em bằng cách tự em cảm nhận lấy con tim mình và em cũng đang dần cảm nhận được nó.


Tôi cảm nhận tình yêu của em dành cho tôi nhiều hơn tôi dành cho em. Mỗi lần gặp nhau, để thể hiện sự thương nhớ và thay những từ ngữ "anh nhớ em" bằng cách tôi ôm em thật chặt nhưng thể để em biết rằng tôi yêu em đến như thế nào và không muốn mất em.






Yêu em nhưng tôi chưa bao giờ nói câu "anh yêu em" vì tôi không muốn lời nói mật ngọt đó, đó cũng không phải là sở trường của tôi. Dù biết lời nói không mất tiền mua nhưng dù sao tôi cũng lựa lời mà nói. Nếu lỡ mai này tôi và em hai con dường đi khác nhau thì lời nói đó lại khiến em đau hơn, cũng có thể không quên được tôi, cũng có thể sẽ trách cứ tôi và tôi muốn em quên tôi dễ dàng để có hạnh phúc mới.


Yêu em nhưng có đôi khi tôi lại vô tình với em, em không trách nhưng giới hạn nào đó em nhảy cẩn lên và thốt lên rằng "sao anh vô tình với em như vậy?" tôi lại thản nhiên nói "anh là người sống vô tình mà" nói là nói vậy nhưng tôi biết đầu dây bên kia... em đang ngồi khóc.






Tính tình tôi thay đổi thất thường, ngày đầu tôi quan tâm em nhiều lắm, có khi cả ngày nhắn, tin điện thoại cho em nhưng thời gian sau tôi đang tự chấn chỉnh lại mình "liệu tôi có yêu em không? hay đó chỉ là tình yêu ngộ nhận". Trải qua nhiều biến cố tôi nhận ra mình cần có em hơn bao giờ hết.


Ngồi sau xe lúc nào em cũng bi ba bi bô kể cho tôi nghe chuyện hôm này đến chuyện nọ. Tiếng "anh ơi ! anh à !" của em lúc nào cũng thấy ấm áp. Những thằng bạn hay chọ c ghẹo tôi, " bạn gái mầy kêu sao mà nghe ngọt quá, tao ước được như mầy". Hạnh phúc đơn giản quá đúng không em?






Qua những năm tháng yêu em tôi mong được bên em mãi, như cuộc sống tôi lại chùng bước. Tôi sợ em sẽ khổ vì tôi, gia đình tôi giờ là vậy, nuôi hai ông bà già. Em cũng biết hoàn cảnh của tôi nhưng vẫn chấp nhận và không chê vì tôi biết em cũng yêu tôi nhiều lắm.


Giờ thì Tôi hiểu cái cảm giác điện thoại cho người khác mà đầu dây bên kia không bắt máy, vậy mà tôi đã đối xử với em nhiều lần như thế. Lúc nào tôi điện cho em, em cũng bắt máy thật nhanh nhưng lúc này do em bận hay do em đang...mà lại không bắt máy của tôi rồi tin nhắn bực dọc cũng thốt lên.







Càng ngày nhìn thấy em càng ốm, do sức học nhiều quá mà cũng thấy xót. Tôi mua cho em chay thuốc bổ để em có thể lên vài ký và có sức đề kháng để học tiếp. Tôi biết em vui lắm vì đây cũng là lần đầu tôi mua cho em một món quà ý nghĩa như vậy.


Em đến với tôi mà chưa một lần đòi hỏi tôi cái gì, mỗi lần em nói tôi luôn chú ý lắng nghe để thực hiện một cách âm thầm, rồi tự mài mò làm cho em vui. Thấy em vui tôi cũng vui theo. Tính khí con gái thất thường, tôi thừa hiều điều đó nhưng đối với em dường như lúc nào em cũng nhường nhịn tôi. Em không gây cho tôi nhiều mệt mỏi chỉ có tôi làm em phải khóc và bất an nhiều về tôi thôi.







Anh ! Cuộc sống của em.


Anh khác với những người từng đến với em, anh yêu mà không nói chỉ cho em tự cảm nhận lấy nó. Đôi khi em không cảm nhận được gì? chỉ thấy sự vô tình của anh, bạn bè bảo "sao em lại chịu đựng tính vô tình anh hay vậy?" em chỉ cười trừ và bảo chúng nó rằng "khi yêu ai đó dù có làm tổn thương mình đi chăng nữa thì cũng vẫn yêu, vì tình yêu đâu có gì là hoàn hảo, có cái này nhưng sẽ mất cái kia. chịu đựng biết đâu sau này sẽ tốt hơn sao".


Lúc mới yêu, em cần anh nói "anh yêu em nhưng đợi mãi mà không thấy anh nói, và em đã mắng anh "lời nói không mất tiền mua" sao anh không thể nói em một câu để cho em thôi không nghi ngờ tình yêu đó. Nhưng khi anh nói ra rồi, sao em thấy nó giả dối quá. Không như lời anh nói từ tận đáy lòng. Giờ thì em không cần nữa, em cần anh bên em thôi.






Yêu nhưng không khi nào em nghe anh nói " anh yêu em" nhiều lúc tủi thân lắm nhưng em bắt mình thôi đừng suy nghĩ nhiều. Có hay không cũng không quan trọng, quan trọng em được bên anh, gần anh và gặp nhau thường.


"Ngày hôm qua, Gọi phone bao lần em chẳng nghe ai trả lời. Phải chăng anh cùng ai kia đùa vui với nhau quên tình em"


Đừng trách em khi con gái lại suy nghĩ như thế, điện thoại hoài mà không thấy anh bắt máy. Tưởng anh sẽ xảy ra chuyện gì nhưng càng suy nghĩ em lại càng nghĩ lung tung. Ngày hôm sau anh  kể cho em nghe về chuyện hôm qua vì sao không bắt máy, vì những lí do đơn giản vậy mà em lai trách nhầm anh.






Những năm tháng yêu anh, cứ ngỡ tình yêu đó sẽ nhạt đi, cứ ngỡ anh sẽ thay đổi nhưng tình yêu đó lại khác hẳn với những gì em nghĩ. Bây giờ anh quan tâm em nhiều hơn. lo lắng cho em nhiều hơn và luôn làm theo những gì em muốn và nói.


Ngày hạnh phúc nhất của em chắc có lẽ là ngày anh đưa cho em chay thuốc ấy, tuy ngồi chờ có hơi lâu nhưng vui vì có anh, vui vì anh quan tâm em...em vui lắm anh à. Tình yêu mà ngày nào bạn bè thường chỉ trích, mà em thường cô đơn, lặng lẽ thì giờ nó trở nên ấm áp hơn.
























__



Thread Hot
[Chưa được giải đáp] giúp tớ với
[Đã được giải đáp] help me
[Đã được giải đáp] giúp mình mấy bài v
[Đã được giải đáp] bài tiếng anh, hic hi
[Đã được giải đáp] giúp vs mấy tình yê
[Chưa được giải đáp] giúp mình 1 bài tậ
[Chưa được giải đáp] giúp với hic hic
[Đã được giải đáp] uhuhhuuh giúp mình vs
[Đã được giải đáp] lam anh văn hộ minh v
[Tâm Sự - Suy Ngẫm - Thơ Ca] yêu thương cu
[Làm văn] cảm ơn cô
[Chưa được giải đáp] help me ???

Sofa
Đăng lúc 17-7-2013 15:07:02 | Chỉ xem của tác giả
Toàn là hình chứ có phải văn đâu bạn
Ghế gỗ
 Tác giả| Đăng lúc 17-7-2013 15:08:06 | Chỉ xem của tác giả
mình k hiểu sao mất hết chữ chán quá
Tầng
Đăng lúc 17-7-2013 17:06:49 | Chỉ xem của tác giả
Bài này nằm trong box Tâm sự - suy ngẫm - thơ ca bạn nhé, drunk di chuyển cho bạn rồi, lần sau post chú ý nhé. Hihi...^^
Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc điểm

GMT+7, 13-4-2025 04:50

Trang Chủ | Diễn Đàn Trường Mở

Truongmo.com © 2011

Trả lời nhanh Lên trên Trở lại danh sách