Advertisements
![]()
Một bài hòa tấu nhẹ nhàng, sâu lắng của Yiruma. Không hiểu sao khi nghe bài nhạc này tôi lại nhớ đến những cơn mưa, nhớ cái khoảng thời gian ngồi bên khung cửa sổ ngắm mưa lất phất hay cái cảm giác mưa tát vào mặt đến đau khi đi một mình dưới mưa
Những ngày cuối năm, khi mọi việc đã kết thúc, học tập, thi cử cũng đã xong. Đúng ra đó sẽ là thời gian đẹp nhất nếu bên cạnh mình có ai đó. Có những hôm cafe từ sáng đến tối, ngồi nhìn ra cửa sổ, bên dưới là cả thành phố hối hả, chợt... thấy mình rảnh, rồi chợt nhớ ra: “Ừ, mình đang… một mình”.
“Cái giá của sự tự do là cô đơn”, có một người đã nói với tôi như vậy, đôi lúc ngẫm ra lại thấy đúng. Và đôi lúc có những khoảnh khắc chợt nhớ ra rằng: “Ừ, mình đang… một mình”.
Drunk viết thế này nghe giống than thở quá, thiệt ra không có ý định than thở đâu. Chỉ là đôi lúc thấy ghen tị khi thấy xung quanh ai cũng yêu đương rào rào (mà biết đâu xung quanh cũng ghen tị với cái sự lông bông của mình ) Nói chung là vẫn đang yêu đời lắm. Tự do đôi khi cũng thú vị...^^!
P.s: thức đêm là tâm trạng hà....:$ |