Advertisements
Tôi và anh biết nhau chừng3 năm, chúng tôi họccùng nhau ở cấp 2, sau đó ra trường, tình cờ chúng tôi lạihọc cùng trường cấp3. Tình bạn của chúng tôi rất thân.Nhưng chúng tôi cũng rấthay cải nhau vànhiều khi cải đến nổi giận ko thèm nhìn mặt nhau nữa, nhưng rùiđâu lại cũng vàođấy, tôi và anh lại nói chuyện như chưa có chuyện gì xảy ra.Cũng vào nhữngbuổiđầu làm bạn, anh rất hay thường tâm sự cho tôi nghe. Anh kể tôi nghe, anhthầmthương trộm nhớ những cô nàng cùng lớp.Nhưng hầu như các mối tình ấy chỉ làđơn phương, chứ khồng hề đi đến kết quảnhư anh mong đợi. Hè năm lớp 9, chúngtôi phải bận ôn thi tuyển sinh, dù ít gặpmặt, nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc,hằng đêm chúng tôi thường tám với nhauqua điện thoại, rất lâu…rất lâu….thậm chícó người nghĩ chúng tôi đang “cặp bồ”nữa cơ. Rồi thời gian qua đi, chúng tôicùng vào chung một trường cấp 3, ít gặphơn, nói chuyện cũng ít hơn. Hầu như chỉtám qua mạng…Anh kể tôi nghe nhữngchuyện mệt mỏi trên lớp và tôi cũng vậy,chúng tôi dần hiểu nhau hơn. Thân lạicàng thân!
Noel năm lớp 10, anh hẹntôi…
-” Chúng ta cùng nhau đónnoel nhé, chỉ 2người thôi”…
Tôi lặng im một hồi suynghĩ, bất ngờ, vàtrong đầu liên tưởng, 2 đứa cùng đi noel thì nói gì với nhauđây, rồi rặng hỏi:
-sao ko rủ thêm tụi bạnđóa…đi đông cho zui
-Anh ko thik như vậy, ồn ào lém….
Lặng yên một hồi, tôi chấpnhận...Rồi anhlại rặng hỏi tôi, “ Chúng ta sẽ đi đâu nè, coi phim nhé, rồi đinhà thờ Đức Bànhé, rồi qua hầm Thủ Thiêm ngắm cảnh…” Anh cứ mãi mê mãi trongnhững suy nghĩ ấyđến qua thời gian…
Nhưng người tính không bằngtrời tính,24/12 đêm noel…Bạn cũ của chúng tôi, cùng lúc hẹn 2 đứa đi chơinoel, chúng tôiko thể từ chối cùng đi với bọn nó, thay vào đó, anh vẫn chở tôi…Cườicười nóinói mãi cũng hết đêm noel…Đây là lần đầu tiên tôi đi chơi noel và đi vớianh…Cólẽ đó cũng là điểm bắt nguồn cho tất cả…
Hè lớp 10, vì buồn chuyệngia đình, tôicàng onl nhiều hơn, và hầu như buổi nào cũng gặp anh. Tôi kể anhnghe về cuộcsống hiện tại của mình….Anh, dường như cũng có hoàn cảnh gần như vậy,nên sựđồng cảm gặp nhau, nên cả 2 cảm giác như được an ủi nhìu phần. Rồi có lần,chúngtôi cùng hẹn nhau đi chơi thảo cầm viên. Ngay từ sáng, anh đã chờ tôi trướchẻm,chúng tôi cùng đi trên 1 chiếc xe, ghé siêu thị mua 1 ít bánh ngọt, rồivào thảocầm viên, dạo một hồi, cả 2 cùng ngồi trên chiếc ghế đá, tâm sự vớinhau, giữadòng người tấp nập vào ra của thảo cầm viên. Xế chiều, chúng tôi ravề, cơn mưaSài Gòn chợt đỗ ào xuống anh và tôi, như cuốn trôi đi mọi u phiềntrong tôi vàanh. Tình cảm của tôi nảy sinh cùng với anh cũng từ đây chăng? Tôikhông rõ đượctình cảm của mình….
Đêm ấy, anh hỏi tôi, anhcó nên tỏ rõ tìnhcảm với cô bạn mà anh thương, để mong chờ 1 cơ hội cuối mongmanh. Tôi nghe, vẫntrả lời, động viên anh nên làm, nhưng lòng rưng rưng….Anh đãlàm như lời tôinói, nhưng thất bại… Tôi ko hỉu vì sao, cảm giác khác lúc trước?vui chăng…
Ngày qua ngày….
Anh bảo với tôi, anh đãthích một người.Người ấy, anh ko thể nói cho tôi nghe.Tôi ngạc nhiên và đặtnhiều dấu chấm hỏi,tại sao anh vẫn thường kể cho tôi nghe tình cảm của mìnhmà,sao hôm nay lại thế,anh ko tin mình nữa sao. Bỗng một ý nghĩ của nhỏ bạncùng lớp thoáng qua tai tôirằng” anh đã bồ kết mày rồi,nên không dám nói”….Tôichối từ ngay cái suy nghĩ ấyvà nhưng lòng cảm giác lâng lâng hi vọng đóa là sựthật. Nhưng đáp lại ngay cáihi vọng ấy, như một ráo nước dội nào một ngọn nếnđang lấp lóe sáng.
-Anh đã thích một cô gái,tình cảm này khácvới những tình cảm trước, anh thật lòng, anh thương cô ấy nhiều…
-Anh tỏ tình chưa?-tôi hỏi
-Rồi, nhưng cô ấy nói rằng,cô ấy mất lòngtin với tình yêu do trảiqua 2 mối tình bị lừa lối…xin cho cô ấy thời gian…
-Nghe cô ấy nói vậy, emnghĩa cô ấy cũngthích anh, do tấm lòng chưa thể mở ra thôi, cố gắng chờ nhé…
-Uhm, anh sẽ chờ chứ, vìanh yêu cô ấy mấtrồi.
Tôi đã nói và đã nghe nhữnglời, khiến tráitim tôi đau lòng, và anh ko biết điều đó. Đêm đó, tôi buồn, buồnnhiều lắm…Phảichăng tôi thích anh rồi, hay phải chăng đó là một thói quen màtôi chỉ muốn anhlà của mình tôi. Tôi mãi mong chờ một câu nói từ anh…” Anhthích em” ….chờ đếnvô vọng… Và đến hômnay tôi chấp nhận với bản thân, đó là rung cảm đầu đời củabản thân tôi…Tìnhyêu đơn phương trong trái tim tôi dành cho anh. Và giờ, khitôi viết ra nhữngdòng tâm sự này, tôi muốn trái tim tôi nguội lạnh đi…Dừng suynghĩ về anh, vàchỉ mong anh hạnh phúc bên người anh yêu! Rung cảm đầu đờithoáng qua thật đẹpnhưng cũng thật mong lung và khổ đau…
|