iển cồn cào suốt đêm
Từng đợt sóng cứ chồm lên, lùi xuống
Biển yêu đất điên cuồng nhưng rộng lượng
Muốn xô bờ nhưng lại sợ bờ đau
Biển cuốn vào đời tất cả những lo âu
Chẳng có thế biển già đi với bao điều trăn trở
Dành cho đất những làn êm sóng vỗ
lọc tình yêu thành vị muối đậm đà
BIển như người yêu thiết tha
Yêu đến suốt đời sôi động
Ai hiểi được tình biển rộng
Ai đo được lòng biển sâu ?
Chiu chắt cho đất bao năm rất nhiều
Đất không hiểu cứ ngày càng lấn mãi
Biển cồn cào suốt đêm
Biển chính là em đấy
Yêu anh nhiều biết mấy
Anh vô tình như đất ấy thôi !
Bài viết chứa quá nhiều dữ liệu cho phép.
Bạn phải đăng nhập để xem được nội dung, nếu bạn chưa có tài khoản? hãy Đăng ký
Hỡi biển! Em có nghe chăng
Lòng anh là bến mải đợi chờ
Chờ sóng bạc mùi mặn mòi của muối
Chờ gió mát như thể chính tình em
Anh là đất hiền lành và câm lặng
Nhưng thủy chung mãi mãi đợi chờ.
EM LÀ BIỂN VÀ ANH LÀ ĐẤT
MÃI CHỈ CHUNG NHAU MỘT BẾN BỜ.