|
Nhật ký thành viên nhóm tình nguyện niềm tin
Ai trong chúng ta cũng có cảm xúc, tình cảm và những cảm nhận của chính bản thân mình với một công việc, hoạt động diễn ra trong cuộc đời của mình. Những trang nhật ký luôn ghi lại những cảm xúc thật nhất của mình, những kỷ niệm, những con người, những công việc, hành động của mình để từ đó chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn hết những trải nghiệm của cuộc sống, từng ngày chúng ta sống. Và đây là những trang nhật ký chứa đầy những tình cảm, nhiệt huyết,… của những con người tham gia tình nguyện _ hành động thiêng liêng mà chúng ta nên trân trọng 
[Nhật kí thành viên] - Nhật kí lần đầu xuống Hữu Nghị - Hoài Thanh
Tối qua nó đã overnight, chỉ vì những cảm xúc vớ vẩn ùa về theo những hạt mưa. sáng, nó vẫn cố gắng mắt nhắm mắt mở rời khỏi giường, đi phỏng vấn CTV " tết thiếu nhi 2011 - niềm tin cho em " với 1 tâm trạng hỗn độn. buổi phỏng vấn kết thúc, chút niềm vui nho nhỏ^^, nó lại cùng bạn lang thang hội chợ việc làm, chả biết để làm gì nữa. bơ phờ,mệt và đói.
gần 1h30, ăn vội tô bún ốc, vừa ăn vừa liên lạc với các anh chị bên nhóm tình nguyện niềm tin để đi xuống làng. đôi khi đã muốn bỏ cuộc vì không liên lạc được cộng với mệt, buồn ngủ vô cùng nữaT_T. nhưng chẳng biết sao, vẫn lọ mọ lên diễn đàn nhóm, rồi thì thấy số điện thoại anh cục mây, thế là gọi, thế là lại kéo nhau đi với 2 con mắt chỉ chực nhắm tít lại thôi... ôi sao con đường nó lắm bụi thế, mắt cứ là mờ đi, nhặm tít luôn ý. vậy mà chân vẫn cứ đạp, miệng vẫn cứ bô bô nói chuyện, bụi đấy, xa đấy, nhưng chẳng hề nản chí^^. cuối cùng cũng đến làng "làng Hữu Nghị" chút bỡ ngỡ và lạ lẫm khi lần đầu tiên nó đặt chân đến 1 ngôi làng trẻ em đặc biệt như thế này. ấn tượng đầu tiên, nó cảm như là nơi vui chơi của trẻ em ý, bao nhiêu là đồ chơi cho trẻ con luôn, cầu trượt rồi bập bênh...nhaỷ qua vũng nước đọng lại sau cơn mưa, nó bước vào nhà T5, ngôi nhà đặc biệt nhất nó từng vào, những con người nó thường chỉ thấy gián tiếp qua TV hay internet, giờ đang ngay cạnh bên nó đấy, có chút gì đó rất lạ trong nó...ngôi nhà được trang trí rất chi là đáng yêu, rất trẻ thơ và trong sáng.
http://www.tinhnguyenniemtin.com ... ghi-hoai-thanh.html
[Nhật kí thành viên] - Nguyễn Thu Thủy FTU
Nhiều hơn một hoạt động tình nguyện. Ở đó có một gia đình, có tình thân, có sự ấm áp, có những người anh chị em mà phải chăng do may mắn đã mang đến cho mình.
... Thực sự mình đã từng rất ghét trẻ con. Chẳng hiểu tại sao. Chắc tại nhà mình chỉ có hai chị em tầm tầm tuổi nhau nó quen rồi, không được tiếp xúc nhiều với trẻ con đâm ra ngại. Thế mà đầu năm dám dũng cảm đi dạy các em ở SOS. Qua một hoạt động nhỏ đó thấy yêu các em nhiều lắm... Bước vào nhà, lên tầng 2, có chút bỡ ngỡ nhưng trên hết mình thấy một cảm giác gì đó rất ấm cúng ở nơi này (trời thì nóng mà lại ấm cúng, đúng là nhiều khi mình có cách cảm độc thật). Có ai ở đây nhỉ? Không thấy đâu là các em ở làng Hữu Nghị, đâu là thành viên đội thiệp nữa. Thấy một gia đình, và có gì đó hơn cả một gia đình... Thấy mình lớn lên nhiều lắm trong không khí này. Thấy muốn làm một cái gì đó thật ý nghĩa cho cuộc sống này. Đơn giản là vậy. Không phải chưa đi tình nguyện bao giờ vậy mà thêm một lần mới lại thêm nhiều xúc cảm đến lạ thường... Chủ nhật ấy mình chẳng làm đc gì nhiều, cũng muốn ở lại làng lâu thật lâu. Nhưng không thể được... Chưa tiếp xúc với các em nhưng cảm giác các em đã gần, gần lắm. Nuối tiếc khi phải về. Có bước đi vội vã rồi ngoái lại nhìn. Sẽ quay lại, để làm được nhiều hơn thế. Không phải là cố gắng quay lại mà là hứa, chắc chắn…
www.tinhnguyenniemtin.com/tin-tu ... ghi-hoai-thanh.html
[Nhật ký quãng thời gian hoạt động từ CTV lên thành viên chính thức] - Mai Trang
Thời gian trôi qua thật là nhanh, mới ngày nào còn chập chững bước chân vào nhóm tình nguyện Niềm Tin, giờ đây tôi đã là một thành viên của nhóm. 4 tháng trôi qua không phải là khoảng thời gian quá dài nhưng cũng ko phải quá ngắn để tôi hiểu được rằng cuộc sống này của tôi không thể không có tình nguyên Niềm Tin. Đôi khi tôi nghĩ rằng rất có thể tôi đến với nhóm bằng một cái duyên, một định mệnh
Chương trình đầu tiên của tình nguyện Niềm Tin mà tôi tham gia đó là Noel ấm 2010 - một chương trình để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc. Đó là ngỡ ngàng trước sự đoàn kết, gắn bó và tình cảm của các thành viên, TNV, cộng tác viên tham gia trong chương trình. Sự khâm phục cách tổ chức, sự năng động và sáng tạo trong việc truyền thông, tổ chức, sắp xếp...một chương trình của nhóm. Ai cũng dành nhiều tâm huyết và tình cảm của mình cho công việc, bởi chỉ có lòng nhiệt tình và tình cảm chân thật mới có thể đem đến sự ấm áp cho các em mồ côi, khuyết tật ở trung tâm Ngọc Sơn. Và cuối cùng là sự bất ngờ về chính bản thân mình. Từ trước đên giờ, tôi luôn nghĩ mình thấu hiểu được nhiều điều bởi tôi cũng đã từng lớn lên trong nghèo đói và khổ cực, nhưng giờ đây tôi nhận ra rằng, cuộc sống này còn nhiều điều để mình phải học hỏi và suy ngẫm. Tôi không chỉ học được những kinh nghiệm của các anh chị, các bạn trong nhóm mà tôi còn học được sự lạc quan từ chính nụ cười và đôi mắt của các em khuyết tật. Nhìn các em để thấy rằng bản thân mình còn hạnh phúc và may mắn hơn, vậy mà có lúc mình vẫn nản lòng và lười biếng, vẫn sống ích kỷ và vô tâm với chính bố mẹ và bạn bè của mình. Nghị lực và sự lạc quan của các em đã dạy tôi thật là nhiều điều. Xin cảm ơn những thiên thần nhỏ bé, đáng yêu của trung tâm Ngọc Sơn.
http://www.tinhnguyenniemtin.com ... guyen-niem-tin.html
Còn rất rất nhiều những trang nhật ký đã, đang và sẽ được viết tiếp. Bạn có muốn cùng chúng tôi viết lên những trang nhật ký của chính mình không? ^^ |
|