|
bài viết số 3 lớp 10 Đề bài: Sau khi Sơn Tinh lấy được Mị Nương, Thủy Tinh ôm hận hàng năm dâng nước biển trả thù. Tình cờ 1000 năm sau Sơn Tinh gặp Thủy Tinh. Hãy tưởng tượng và kể tiếp câu chuyện trên
Bài làm
Một nghìn năm trôi qua thật nhanh, bây giờ chúng tôi đã có con có cháu đông vui và hạnh phúc, hiếu thảo với chúng tôi. Cũng từ khi Sơn Tinh - phu quân lấy tôi làm vợ. Chúng tôi cùng nhân dân phải chịu cảnh ngập lụt do Thủy Tinh trả thù hận năm xưa. Tình cờ một lần gia đình tôi đi du ngoạn đã gặp Thủy Tinh. Tôi tưởng chừng như mọi chuyện sẽ trở lên tồi tệ hơn nhưng tôi đã sai.
Hôm đó, Thủy Tinh cũng đi du ngoạn một mình cùng nơi với chúng tôi tới. Ban đầu, khi nhìn thấy gia đình tôi anh có vẻ hơi tức giận nhưng Sơn Tinh thì lại chạy tới chỗ anh và nói chuyện. Tâm trạng tôi lúc đó rất lo sợ, không biết có xảy ra chuyện gì tiếp đó không nữa. Một lúc sau thì tôi thấy phu quân mình cùng Thủy Tinh đến bên gia đình tôi. Lúc đó tôi thấy vẻ mặt hai người trở nên tươi cười, vui vẻ hơn hồi mới gặp. Lúc đó thì cũng đã đến bữa trưa, gia đình tôi mời anh cùng chung bữa. Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ và tôi cũng nhận được một lời xin lỗi từ anh. Anh nói:
- Mị Nương à! Đã nghìn năm trôi qua tuy ta không được sống bên nàng, ta thấy buồn và lẻ loi lắm. Ta đã ganh tị với Sơn Tinh và mang nỗi hận thù này đến tận bây giờ. Ta thật nhỏ nhen đúng không? Ta xin lỗi nàng và toàn thể nhân dân vì đã đem tới những mùa lũ, những cơn sóng thần để cho dân làng phải chịu khổ. Nghĩ lại, ta thấy mình thật ích kỉ.
Nhìn khuôn mặt Thủy Tinh lúc đó tôi cảm nhận được sự ăn lăn hối lỗi của anh. Tôi đã nói với anh rằng:
- Đã nghìn năm rồi. chúng em cũng chẳng nhớ tới những chuyện xưa nữa anh cũng vậy, anh hãy quên mọi chuyện đi. Thấy anh hối hận về những chuyện mình gây ra cho nhân dân trong thời gian qua. Em cũng thấy mừng lắm. Anh đừng buồn. Mọi người sẽ hiểu và tha thứ cho anh mà.
Thấy vậy, phu quân toi cũng liền nở một nụ cười thật vui và Thủy Tinh cũng vậy. Phu quân tôi liền mời Thủy Tinh cùng ăn, uống với gia đình tôi. Bữa ăn hôm đó thật vui. Ăn, uống xong mọi người ngồi nói chuyện rôm rả với nhau. Ba chúng tôi thì ngồi nói chuyện xưa. Thủy Tinh:
- Sơn Tinh à! Bây giờ chúng ta đã hòa giải được mọi chuyện, có phải là một niềm vui lớn nhất trong cuộc đời này không?
Sơn Tinh:
- Đúng rồi! Đúng rồi! Bao năm qua chúng ta sống trong lo sợ và thù hận, mọi chuyện giờ được hóa giải tất nhiên là chuyện vui rồi!
- Cuộc sống hai người bây giờ hạnh phúc chứ?
- Con cháu đông đúc, hiếu thảo thì còn điều gì hạnh phúc hơn chứ?
Cuộc gặp gỡ này thật không như tôi tưởng. Ai cũng vui vẻ và chúng tôi đã mai mối cho Thủy Tinh với một cô gái và anh sẽ đi gặp cô ấy. Có lẽ như vậy sẽ tốt cho anh hơn.
Sau khi nói xong về chuyện của cả ba thì Thủy Tinh đã có một ý mời hai vợ chồng tôi và con cái chúng tôi xuống thủy cung và ở lại cùng anh vài bữa. Phu quân tôi cùng anh vừa đi vừa nói chuyện, hai con người nhưng ai nhìn vào cũng có cảm giác như một, họ hiểu nhau thật nhanh. Tuy chặng đường xa nhưng tất cả không thấy mệt mỏi, bởi vì cả quãng đường đó tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc. Khi đến thủy cung của Thủy Tinh, bao nhiêu quân lính nhìn thấy chúng tôi thì bao nhiêu gươm giáo đều giơ lên hướng về phía chúng tôi. Nhìn thấy vậy, Thủy Tinh tức giận và ra lệnh cho binh lính hạ gươm đao xuống. Trước mặt mọi người Thủy Tinh hô lớn:
- Bây giờ, mọi thù hận giữa ta và Sơn Tinh đã được hóa giải. Từ giờ trở đi các ngươi phải tôn trọng Sơn Tinh như với ta vậy.
Và tất cả quân lính đều hô to: " Rõ ạ!"
Thủy Tinh đưa chúng tôi đi thăm thủy cung và sau đó ngự tại một khu vườn và thưởng thức trà. Ngắm thủy cung mà tôi cứ ngỡ như mình đang ngồi trên một vùng đất mới lạ, thật đẹp! Lúc đó tâm hồn tôi dường như đang hòa mình cùng sự vật xung quanh mình. Trong lúc đó tôi chợt nghe thấy Thủy Tinh đã yêu cầu kết bằng hữu với Sơn Tinh. Hai người nâng chén trà - thay rượu và đã thề với Trời - Đất suốt đời hoạn nạn giúp đỡ lẫn nhau, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Nhìn cái nắm tay đầy tình nghĩa. Tôi thấy vui làm sao. Rồi sau đó phu quân tôi đã nói với Thủy Tinh rằng:
- Bây giờ chúng ta đã kết bằng hữu, vì vậy đệ xin cử những đứa con tài giỏi của mình xuống đây phát triển thủy cung. Cả hai chúng ta cùng xây dựng để hai bên thêm giàu mạnh và cuộc sống nhân dân được ấm no hạnh phúc hơn.
Thủy tinh đáp:
- Thật là một ý kiến hay. Ta sẽ dốc hết sức giúp đỡ cho đệ để cuộc sống nhân dân được hạnh phúc hơn. Hai người cười thật vui sướng phá tan đi sự lạnh lẽo của thủy cung.
Từ đó trở đi, hai bên thường xuyên qua lại và mối thân tình giữa hai bên ngày càng thắm thiết hơn. Thủy Tinh đã có gia đình và con cháu đông đúc, hiếu thảo. Cuộc sống của nhân dân hai bên cũng sung túc hơn, no đủ hơn. |
|